Trên đường, một đôi chân lảo đảo đi tới, đó là một đứa nhỏ rất đẹp, trên đầu mang theo cái nón kết che khuất hơn phân nửa khuôn mặt, chỉ có thể nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng, đôi mắt trong veo chớp chớp, tròng mắt đen nhánh, lông mi cong dài, thỉnh thoảng lại rung rung, đôi môi hồng nhuận cong cong, chắc hẳn bé đang rất vui.
Trong ngực bé ôm con búp bê, một tay được người đàn ông cao lớn bên cạnh nắm lấy.
"Có muốn ăn cái gì để chú đi mua?" Cao Dật xoa má Tiểu Vũ Điểm, bởi vì đi mệt, khuôn mặt bé đỏ bừng, vô cùng đáng yêu.
"A, Tiểu Vũ Điểm muốn ăn kẹo que." giọng nói mềm nhẹ ngọt ngào làm Cao Dật như muốn hòa tan.
"Được rồi, chú đi mua kẹo que, nhưng chỉ được ăn một cái thôi, không sẽ sâu răng."
"Vâng." Tiểu Vũ Điểm gật đầu một cái, Cao Dật tiếp tục nắm tay bé đi tới, đi đến một siêu thị.
Tiểu Vũ Điểm thỉnh thoảng tránh phía sau Cao Dật, nghĩ, nhiều người quá, thân thể bé tẹo của bé bị bao quanh bởi đám người, Cao Dật cầm cây kẹo đến quầy thanh toán, tay nắm chặt tay bé, sợ đi lạc mất.
Một tay anh lấy ví tiền ra, mà Tiểu Vũ Điểm ngoan ngoãn giữ chặt gấu áo anh, mẹ nói, phải bám theo người lớn, bằng không sẽ bị người xấu bắt đi, sau đó người xấu sẽ ăn luôn bé.
Lúc này, có hai người đi về phía này, trong tay họ còn cầm rất nhiều đồ vật.
"Cô ơi, có cần thiết phải mua nhiều như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240317/chuong-354.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.