Đóng cửa tủ lạnh lại, Hạ Nhược Tâm ngẩng đầu, trên trán lại xuất hiện một bàn tay to lớn, tinh tế xoa mồ hôi trên mặt giúp cô.
"Mệt không?" Giọng nói cực kỳ ôn hòa, khiến đáy lòng Hạ Nhược Tâm nhẹ nhàng giật mình, cô lớn như vậy, nhưng từ trước tới nay đều không có một ai đối xử tốt với cô như vậy, sẽ rất quan tâm, sẽ thay cô lau mồ hôi, sẽ sợ cô mệt, mà sự quan tâm như vậy, đều khiến cho cô không biết phải làm sao.
Đến như hỏi cô mệt không, cô lắc đầu, chỉ là đi mua một ít trà mà thôi, thật sự không mệt, chỉ là anh...
Hạ Nhược Tâm nhìn chằm chằm vào đôi mắt đỏ vằn những tơ máu của Cao Dật, biết ngày hôm qua anh mới làm một cuộc phẫu thuật lớn, bây giờ nhất định mệt chỉ muốn đi nghỉ ngơi.
"Anh đi nghỉ ngơi cho tốt được không? Một lát nữa là có thể ăn cơm, anh mới là người mệt kìa. Cô kéo tay Cao Dật xuống, người đàn ông này trước nay đều mặc kệ chính mình, điều anh quan tâm nhất từ trước đến nay đều là cô và Tiểu Vũ Điểm, mấy tháng rồi, cho tới bây giờ đều không hề thay đổi.
Một lát, Cao Dật cầm tay cô, kéo cô ra khỏi phòng bếp, anh tay đặt ở trên ấn đường, nhéo thật mạnh một chút, để cho chính mình có thể thanh tỉnh một ít, kỳ thật anh là thật sự có chút mệt mỏi, đêm qua gần như là một đêm không ngủ.
Anh ấn Hạ Nhược Tâm ngồi xuống sô pha, sau đó ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240274/chuong-375.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.