"Không phải anh nói, đây không phải là độc, chỉ là thuốc làm dịu cảm xúc của anh ấy sao?" Lý Mạn Ni không khống chế được hét lên, hai tay của cô ta nắm thật chặt, nếu như thời gian có thể quay lại, tuyệt đối cô ta sẽ không tin tưởng chuyện hoang đường của anh ta, khi đó cô ta quá mức sợ hãi, sợ hãi hôn nhân của mình sẽ bị phá hư, bời vì Sở Luật yêu Hạ Dĩ Hiên, hận Hạ Nhược Tâm, mà cô ta không biết mình trong lòng anh là gì, cho nên, mới tin tưởng như vậy, cái người đàn ông đột nhiên xuất hiện.
Anh ta nói anh ta có thể giúp cô ta, cho nên, anh ta cho cô ta thuốc, để cho mỗi ngày cô ta cho vào cà phê của Sở Luật, có thể để tâm tình của anh nhẹ nhàng, cũng trợ giúp giấc ngủ, vừa cho đã bốn năm, mà Sở Luật thực sự cũng không có xuất hiện ý nghĩ khác, trong hôn nhân của bọn họ, anh sủng cô ta, đối với cô ta rất tốt, nhưng cô ta vẫn không biết anh có yêu cô ta không.
Có lẽ, từ lúc mới bắt đầu cô ta đã biết, anh cũng không thương cô ta, cho nên mới tin tưởng chuyện hoang đường của người đàn ông này.
Cô ta hạ thuốc, không phải độc.
Tuyệt đối không phải.
Mà người đàn ông lại phá lên cười, ở trước mặt của anh ta, Lý Mạn Ni cảm giác mình thật sự vô cùng ngây thơ ngu ngốc, sao lúc ấy cô ta lại tin tưởng anh ta, sao mà khi anh ta nói tới một chữ độc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240248/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.