Tống Uyển còn đang nói, mà Sở Luật chỉ nghe được đúng hai chữ: mang thai!
Lý Mạn Ni mang thai, cô ta mang thai con của anh. Trong mắt anh hiện lên một tia phức tạp, tại sao lại ngay lúc này, tại sao lại có. Ngay thời điểm anh vừa mới cỡi bỏ khúc mắc của mình, ngay lúc anh vừa muốn sửa đổi những sai lầm mà mình đã gây ra với người phụ nữ kia, ngay lúc anh phát hiện mình không thể nào buông bỏ người đó, thì tại sao lúc này, ông trời lại cho anh có con.
"Em mang thai? Bao lâu rồi?" Nghe giọng và nhìn sắc mặt của anh có vẻ rất bình tĩnh, nhưng chỉ có chính anh mới biết được, lúc này, trong lòng anh có bao nhiêu cuộn sóng đang gầm thét, không biết là giống ai, nhưng anh chưa bao giờ biểu hiện cảm xúc của mình ra ngoài.
Đứa nhỏ này là cái ngoài ý muốn, là sự việc mà anh chưa bao giờ mường tượng đến.
"Đúng vậy." Lý Mạn Ni cúi đầu, ngón tay nhẹ nhàng vỗ về bụng, "Em cũng vừa mới biết thôi, Luật, cục cưng của chúng ta được một tháng rồi, anh có vui không? Đây là đứa bé thứ hai của chúng ta, em sẽ bảo vệ nó thật tốt, sẽ không để nó xảy ra chuyện gì nữa."
Sở Luật hít một hơi thật sâu, "Anh biết rồi, em nghỉ ngơi cho tốt đi, không nên để bản thân quá mệt mõi." ánh mắt anh dừng ở phía trên bụng cô, lần đầu tiên là bị động tiếp thu, lần thứ hai là bất đắc dĩ tiếp thu.
Nhưng, anh chỉ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240117/chuong-452.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.