Hạ Nhược Tâm ôm con gái về phòng, lấy khăn mặt vào nhà vệ sinh nhúng nước rồi nhẹ nhàng lau đôi chân bó của con gái, hình như Tiểu Vũ Điểm cũng cảm thấy có người chạm vào chân mình cho nên khó chịu nhíu mày.
Mà lúc này, động tác nhíu mày của bé, đôi môi mỏng mím chặt, đúng là cực kỳ giống với một người, cô không thể phủ nhận quan hệ huyết thống, mà huyết thống, đúng là kỳ diệu, tuy rằng cha của đứa nhỏ này cũng không biết đến sự tồn tại của nó, con bé cũng chưa từng nhìn thấy cha ruột của mình, nhưng mà, có đôi khi, tính tình của bé, thói quen của bé, thậm chí là thần thái, đều có bóng dáng của người đàn ông kia.
Đợi đến khi cô đi ra, Cao Dật vẫn còn ngồi trên sô pha, trên đùi là một xấp giấy gì đó, Hạ Nhược Tâm kéo những sợi tóc rơi rớt ra sau tai.
"Nhược Tâm, lại đây ngồi." Cao Dật biết cô đến gần liền chỉ vào vị trí bên cạnh, cũng không ngẩng đầu lên, lực chú ý của anh chỉ đặt vào mấy bức tranh trên đùi.
Hạ Nhược Tâm đi qua, ngồi xuống, hai tay đặt trên đầu gối, hành động của cô thể hiện rằng cô được dạy dỗ rất tốt.
Ở Hạ gia mười mấy năm, cô không học được những cái khác, nhưng mà mấy thứ này lại không thiếu, dù sao thì cũng không thể làm mất mặt Hạ Minh Chính, mà Thẩm Ý Quân cũng không muốn cô gây nên ảnh hưởng xấu cho cha con Hạ gia. Cho nên phải học, còn phải học rất nghiêm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240062/chuong-481.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.