Tổng Uyển thở dài một hơi, ngồi xuống sô pha, đặt tay lên đùi, Sở Giang bên cạnh ngồi xuống cầm tay bà lên: "Yêm tâm đi, nó là con chúng ta, nó sẽ tự biết nên làm thế nào mới thích hợp nhất. Chuyện bốn năm qua nó đã làm thành thục rất nhiều."
Chỉ là anh phải trả một cái giá rất đắt. Tổng Uyển dựa đầu vào vai Sở Giang, thật là cái giá quá đắt, bà đau lòng cho con trai, cái gì cũng tốt nhưng tình cảm lại biến đổi quá bất ngờ.
Sở Luật dừng xe, đi nhanh đến hướng bệnh viện, xem đồng hồ, hôm nay hẹn gặp bác sĩ thời điểm lần trước hiến tuỷ. Bác sĩ nói thân thể anh dường như có chút dị thường, dặn dò anh tốt nhất nên làm lại kiểm tra toàn diện một lần, bởi vì xảy ra quá nhiều chuyện, thế nên anh lại quên mất chuyện này.
Anh ngồi trong phòng kiểm tra, hôm nay kết quả đã có, anh cũng không có cảm giác chính mình có gì không thích hợp, thân thể anh rất tốt cũng cực ít khi mắc bệnh.
"Sở tiên sinh, tôi có thể hỏi anh một vấn đề hay không?" Bác sĩ lật xem ca bệnh, ngẩng đầu hỏi Sở Luật ngồi phía đối diện, mà ấn đường anh nhẹ nhành nhướng lên, dường như là có chuyện gì đã bối rối anh một thời gian rất lâu.
"Anh hỏi đi." Sở Luật nhàn nhạt lên tiếng, chân trái vắt tuỳ ý lên chân phải, môi dùng sức nhấc lên, mà biểu cảm trên mặt lúc này của anh lộ ra mọit tầng sống nguội chi vị ra tới.
"Sở tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3240006/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.