Nếu mỗi lần cho bé uống sữa bột, bé vẫn ngoan ngoãn uống hết, giống như hiện tại, nâng khuôn mặt quả táo phúng phính, được mẹ khen, mẹ an ủi, bởi vì bé không thích nhất là sữa bò.
"Ngoan quá, tới đây mẹ yêu." Hạ Nhược Tâm hôn khuôn mặt nhỏ nhắn của con gái, nhét búp bê vào trong lòng con, sau đó đi rửa bình sữa.
Thời gian buổi chiều, cô dẫn bé đến trường, nơi ở của bọn cô rất gần trường học, bằng không chắc cô phải cùng Tiểu Vũ Điểm đi xe buýt đến trường, thật là thương con gái, hơn nữa hiện tại thời tiết không tốt, Tiểu Vũ Điểm lại mẫn cảm hay sinh bệnh.
Nhược Tâm bỗng nhiên nghe được một giọng nói rất quen thuộc, giọng nói này khiến cô không thích.
Cô xoay người, trong tròng mắt hiện lên một tia đề phòng.
Bà ấy tới nơi này làm gì?
Cô nhẹ nhàng vỗ bàn tay nhỏ của con gái.
"Tiểu Vũ Điểm, ngoan cùng mẹ chơi trò chơi được không?"
Tiểu Vũ Điểm chớp chớp đôi mắt to long lanh: "Mẹ nuốn cùng Tiểu Vũ Điểm chơi trốn tìm sao?"
"Ừm, con yêu thật thông minh." Hạ Nhược Tâm ấn khuôn mặt nhỏ nhắn của con ở trong ngực: "Mẹ không cho con lên, con không được lên, thua thì không có kem ăn đâu nha!"
"Vâng ạ!" Tiểu Vũ Điểm vui vẻ đáp ứng, một tay ôm búp bê, một tay túm áo trước ngực mẹ. Mẹ nói không được lên ra ngoài, bé cũng sẽ không đứng dậy, bé biết có thể bà ấy là người xấu, bé không nhìn được người nhưng riêng âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3239973/chuong-528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.