"Em không có, em không có..." Lý Mạn Ni lắc đầu, vẫn chết không thừa nhận: "Cái đó thật sự chỉ là cà phê, nhưng đó là em mua một loại đặc biệt, không phải thuốc độc gì, Luật, anh có thể không yêu em, nhưng anh không thể để em mang tội danh như vậy!"
Sở Luật dựa vào một bên, nửa mắt đen trước sau đều là chưa từng mở to nheo lại, đến một lúc lâu sau, anh mới là chậm rãi mở cặp mắt không có cảm xúc kia ra, khóe môi nhếch lên, lại rơi xuống một ít, có chút lạnh, có chút khát máu.
"Tôi hỏi lại một câu, con là của ai?" Sở Luật bình tĩnh ngoài ý muốn, cũng vì quá mức bình tĩnh cho nên mới làm Lý Mạn Ni càng thêm cảm giác sợ hãi.
"Con là của anh, là của anh!" Lý Mạn Ni ôm chặt bụng, cô không thể thừa nhận, thật sự không thể thừa nhận, nếu không, tất cả những thứ cô sở hữu sẽ mất hết, một nửa cơ hội cũng không có, xem nào, có khả năng chính là Sở Luật lừa cô, anh ấy sẽ không dùng loại chuyện không có thủ đoạn này, đúng vậy, nhất định đúng vậy, cô phải ổn định lại, cô nhất định phải ổn định.
"Chúng ta đến bệnh viện, tôi tin bác sĩ có thể chứng minh, đứa bé trong bụng cô đến tột cùng là của ai, cô đừng nghĩ rằng chỉ khi đứa bé được sinh ra mới có thể kiểm nghiệm DNA, tuy rằng nó chỉ là một giọt máu nhưng vẫn có thể tra ra, phương pháp bác sĩ đương nhiên biết!" Sở Luật lười nói, đến lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3239951/chuong-554.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.