Trước kia không biết bé là con gái anh họ anh mà anh đã thích như thế, bây giờ biết rồi anh quả thực thương đến tận xương cốt.
"Tiểu Vũ Điểm có muốn ăn kem ly không? Chú mua cho cháu nhé, được không?" Xem đi, đến xưng hô anh cũng thay đổi, người chú như anh này thật đúng là rất có cảm giác thành tựu, phải biết rằng anh hiện tại như bạn cùng lớp đi chơi với bé.
Tiểu Vũ Điểm lắc đầu: "Mẹ nói ăn nhiều sẽ bị đau răng, Tiểu Vũ Điểm đã ăn hai cái rồi." Bé giơ hai ngón tay.
"A, chú quên mất, chú đã cho cháu ăn hai cái rồi không thể ăn nữa, nếu không ba ba cháu sẽ giết chú." Đỗ Tĩnh Đường ngượng ngùng xấu hổ cười, trí nhớ anh thật sự không tốt, chắc do già rồi, quên mất Tiểu Vũ Điểm đã ăn hai cái. Nếu ăn tiếp làm bụng nhỏ của bé hỏng mất, như vậy anh họ nhất định sẽ đuổi giết anh.
Anh cũng không biết ở nơi xa có một người đàn ông đang dán chặt ánh mắt trên người anh. Tên Đỗ Tĩnh Đường đáng chết này dám cho con gái anh ăn những thứ đó, anh nhất định sẽ ném cậu ta đến Nam Cực ăn băng sống qua ngày.
Đỗ Tĩnh Đường kì quái nhìn phía sau lưng mình. Ờm... sao anh lại cảm giác có người đang trừng mắt nhìn anh, lại còn đứng ở đó nhìn chằm chằm. Anh cúi đầu toét miệng cười.
Sau đó vươn tay trêu chọc đứa bé trong lòng.
"Bé đáng yêu, cháu nói chú xem có phải chú đẹp trai quá hay không,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3239762/chuong-639.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.