Dần dần người lớn bắt đầu đến đây đón con, Sở giang đứng một bên cứ như vậy nhìn cháu từng bước từng bước được đón đi.
Sở Tương đứng bên cạnh Sở Giang không dám nói lời nào cũng không dám động đậy, thoạt nhìn một lần cảnh cáo của Sở Giang có hiệu quả, bé đã nhớ kĩ.
Hạ Nhược Tâm đi tới, đột nhiên Tiểu Vũ Điểm ngẩng mặt lên, nhìn Hạ Nhược Tâm cười ngọt ngào, sau đó chạy tới dang tay ra muốn mẹ ôm.
Hạ Nhược Tâm bế con lên, biết con bây giờ vẫn còn nhiều cảm giác bất an, sợ rời khỏi mẹ, cũng sợ bị người ta mang đi. Tiểu Vũ Điểm vùi khuôn mặt vào cần cổ cô, không muốn nhìn ai.
Hạ Nhược Tâm nhẹ nhàng vỗ lưng con, lại nhéo tay của bé, gần đây béo lên không ít, thật ra cũng nhờ vợ chồng nhà họ Sở nuôi dưỡng, cô biết bọn họ thiệt tình yêu thương Tiểu Vũ Điểm, thật ra cô cũng nghĩ thông suốt, huyết thống không thể đoạn tuyệt, có một số người, không thể trở thành không tồn tại.
Hơn nữa, cô biết vợ chồng nhà họ Sở rất yêu thương Tiểu Vũ Điểm, thương bé, chiều chuộng bé, rốt cuộc đây mới là huyết thống, là người thân, cô không thể để Tiểu Vũ Điểm vứt bỏ huyết thống đó, về sau có muốn nhận hay không, cô sẽ để con gái tự quyết định.
"Tiểu Vũ Điểm, ông nội đến rồi, tại sao con không nói chuyện với ông nội?"
Cô nhéo tay nhỏ của Tiểu Vũ Điểm.
"Có chú xấu xa."
Tiểu Vũ Điểm ngẩng mặt lên, cái miệng nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3239740/chuong-650.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.