"Đúng vậy." Sở Luật quay sang nhìn khuôn mặt nhỏ của con gái, một gương mặt khóc cực đáng thương ở trước mặt Trần Lạc. Trần Lạc dùng sức nhíu mi: "Sao lại khóc đáng thương như vậy?"
"Còn có tóc của cháu, thật sự là cắt thành công, một chút cảm giác nghệ thuật cũng không có, giỏi thật, mang một đứa bé xinh đẹp như này thành xấu xí."
"Được rồi, tôi đã hiểu, là con bé hả, là ai không có trình độ cắt tóc đứa bé thành như vậy?" Anh nói rồi đưa tay ra ôm đứa nhỏ trong lòng Sở Luật: "Này, bé dễ thương, chú sẽ biến cháu thành một cô búp bê xinh đẹp."
Mà anh ta chỉ trích khiến mặt Đỗ Tĩnh Đường lập tức đỏ ửng, đây là đều là lỗi sai của anh, đem Tiểu Vũ Điểm thành một quả dưa nhỏ, anh lại chấp nhận lời chỉ trích của Sở Luật, cái này làm mặt anh càng thêm nóng.
"Ngoan, đừng khóc, lúc nữa chúng ta sẽ đi ra." Tần Lạc ôm Tiểu Vũ Điểm đi vào, nhưng lại quay đầu, khóe môi cười nhẹ trấn an tâm lí: "Cậu có thể yên âm, tôi sẽ khiến con gái cậu xinh xắn, sẽ không để bé sống với cái đầu dưa hấu khó coi này, quả thật không có trình độ, đây là ai cắt vậy, thật là xấu!"
Đầu Đỗ Tĩnh Đường sắp rớt xuống mặt đất rồi, tuy rằng người cắt không phải là anh nhưng nói vậy cùng anh thì có gì khác nhau, thợ cắt tóc là anh chọn, chỉ là không nghĩ tới anh muốn khiến Tiểu Vũ Điểm trở nên đáng yêu hơn chút nhưng trình độ người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3239714/chuong-667.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.