Cô cúi xuống nhặt tài liệu rơi trên mặt đất của mình, cúi người chào Sở Luật rồi đi ra ngoài.
Trong ánh mắt Sở Luật nhìn theo bóng dáng cô lộ ra một vẻ thất bại, anh có chút buồn bực trong lòng.
Anh sao lại quên mất chuyện quan trọng này.
Chuyện bốn năm trước anh cần giải thích, còn muốn trả lại cho cô sự trong sạch, nhưng sợ là lại một lần đem cô đẩy tới đầu sóng ngọn gió. Chuyện này anh sẽ đi làm, vì anh phải chịu trách nhiệm cho những gì mình gây ra, nhưng tuyệt đối không phải là lúc này.
Hạ Nhược Tâm về phòng làm việc của mình, vừa đặt tài liệu lên bàn, mông cô còn chưa kịp đặt vào ghế đã nghe thấy tiếng gõ cửa.
"Chị Nhược Tâm, là em, có thể vào không?"
"Mời vào đi." Hạ Nhược Tâm cười cười, là Đỗ Tĩnh Đường tới a.
Mà đối với người em họ này của Sở Luật cô chưa bao giờ thấy chán ghét. Người này ngày thường rất mồm mép nhưng không thể không nói, nếu so với Sở Luật thì chú ấy là người rất tốt.
Ít nhất lúc trước chú ấy đã cứu cô một mạng.
Đỗ Tĩnh Đường đi tới, cả người đều rất thoải mái, tuy rằng mặt vẫn có chút đen nhưng không ảnh hưởng đến phong nhã, lại còn khuôn mặt cũng rất soái khí, đặc biệt khi cười tươi sẽ lộ ra hàm răng trắng bóng.
"Chị Nhược Tâm, sao chị lại ở đây?" Đỗ Tĩnh Đường thật sự quá hưng phấn, chị dâu ở đây thì không biết tiểu công chúa cũng có không, đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3239478/chuong-784.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.