“Tùy cậu.” Sở Luật không lo lắng về chuyện này. “Cậu cứ lấy, đến lúc đó anh sẽ lập một công ty mới là được.” Hiện tại anh không phải chỉ biết là gặm lão phú nhị đại* (con cái nhà giàu),anh thật sự có năng lực, hoàn toàn có thể lại dùng mấy năm để có thể xây dựng một công ty riêng, cho nên mất hay không mất công ty này anh cũng không để bụng.
Đỗ Tĩnh Đường khẽ cười, kỳ thật anh cũng chỉ nói vậy chứ không có chút chủ ý nào với tập đoàn Sở Thị, dù có thật sự cướp được về tay anh cũng không giữ được sản nghiệm này, cuối cùng có lẽ chính anh sẽ khiến nó bị phá sản không chừng.
“Còn có,” Sở Luật lại nói, “Tiểu Vũ Điểm nhờ em chăm sóc.”
“Được, cái này em thích.” Đỗ Tĩnh Đường yêu nhất Tiểu Vũ Điểm, để anh được chăm sóc tiểu công chúa anh rất hưng phấn, về sau có thể mỗi ngày cùng tiểu công chúa chơi, thật tốt.
“Tiểu Vũ Điểm không được để mẹ anh mang đi.” Sở Luật lại nói. Anh có thể cảm giác được Tống Uyển hiện giờ có chút bài xích Tiểu Vũ Điểm. Đương nhiên là cháu gái thì bà có thể chăm sóc nhưng anh sẽ không nghĩ tới, con người nếu đã thay đổi thì sẽ không dễ dàng trở lại như trước.
“Yên tâm đi, em biết rồi.” Đỗ Tĩnh Đường vỗ vỗ ngực mình. “Anh cứ yên tâm, tiểu công chúa em sẽ tự mình mang theo, dù không có em cũng sẽ có mẹ em. Mẹ em sẽ giúp, em sẽ đưa bé về nhà với mẹ, bé
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3239319/chuong-863.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.