“Ai nói cho em là cắt?” Hiện tại Sở Luật cảm thấy mình cùng cô gái này không sống cùng một thế giới, cũng là có chút đàn gảy tai trâu. Rõ ràng bọn họ phẫu thuật làm thẳng xương chứ không phải phẫu thuật cắt tay.
Bọn họ vẫn luôn thảo luận, cũng không có ai nói muốn cắt tay, sao cô lại nghĩ là phẫu thuật cắt tay, chẳng lẽ mấy ngày nay cô ấy ấy vẫn nghĩ rằng mình đã bị cắt đứt một cánh tay.
“Không phải sao?” Hạ Nhược tâm ngoảnh mặt đi, chặt đứt chính là chặt đứt.
Sở Luật có chút dở khóc dở cười.
“Em tự mình nhìn xem có chặt đứt không?”
Hạ Nhược Tâm không muốn xem.
“Em tự mình xem đi.” Sở Luật nói xong, an vị một bên chờ cô nhìn sang, dù sao sao bây giờ ai nói cô khả năng cũng sẽ không tin tưởng, chỉ có chính mắt cô nhìn thấy mới có thể thật sự tin cánh tay mình vẫn còn.
Hạ Nhược Tâm nhắm mắt lại, giả vờ ngủ.
Sở Luật cũng biết tính tình cô rất kiên cường, cũng là không cách nào thừa nhận việc mình sẽ bị khuyết tật, rốt cuộc có những thứ không mọc ra được. Anh không cứu được quả thận của Tiểu Vũ Điểm nhưng có thể cứu được cánh tay của Hạ Nhược Tâm, ít nhất anh không phải thật sự vô dụng đúng không.
Anh đứng lên mở cửa đi ra ngoài, để lại Hạ Nhược Tâm một mình trong phòng an tĩnh.
Sau khi anh đi Hạ Nhược Tâm mới chậm rãi mở hai mắt.
Cô vẫn luôn tránh nhìn sang cánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3239270/chuong-889.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.