Dường như vị phu nhân này phát hiện ra điều gì đó nhưng bà chỉ cười cười, không nói nhiều.
“Tôi đi toilet một chút.” Bà đứng lên chuẩn bị đi toilet trang điểm lại. Ài, đã già rồi, phấn cũng phải dùng nhiều hơn so với hồi trẻ. Nhớ năm đó, khi bà còn trẻ cho dù không trang điểm cũng là một đại mỹ nhân, nhưng hiện giờ đã già rồi, da mặt cũng dày hơn, cần nhiều phấn hơn, nếu không trang điểm thêm một chút chính bà cũng cảm thấy không nhận ra mình.
Bà ở bên ngoài lấy gương tự soi mặt mình hồi lâu, cuối cùng than một tiếng mới đi vào toilet, ngoài ý muốn lại gặp một cô gái trẻ mang theo một đứa bé đi rửa tay, nhìn cô gái này rất quen, lại không biết đã gặp qua ở đâu, đến khi bà đến gần mới nhận ra được.
“Nhược Tâm, cháu là Nhược Tâm?” Phu nhân thử hỏi.
Hạ Nhược Tâm quay người qua, vừa thấy người tới cũng có chút ấn tượng. “Dì Canh, dì khỏe ạ.” Cô cười cười cùng Tiểu Vũ ĐIểm đi đến trước mặt bà. Đây là dì Canh, là một phu nhân cũng nổi danh ở nơi này, có quan hệ thông tồi với Thẩm Ý Quân, đối với cô cũng tốt, nhưng nghe nói đã qua nước ngoài định cư, lâu rồi không thấy.
“Đúng rồi,” cô đẩy Tiểu Vũ Điểm về phía trước một chút, “dì Canh, đây là con gái cháu, bốn tuổi rưỡi, gần năm tuổi.”
Phu nhân cúi người nhéo nhéo khuôn mặt Tiểu Vũ Điểm. “Hóa ra là con gái cháu, thảo nào dì lại thấy quen mặt như vậy. Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3239258/chuong-894.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.