Cô đưa tay cầm chậu hoa nhỏ lên, sau đó thuận tay ném vào thùng rác bên cạnh.
Đã không còn sống thì còn đặt ở đây làm cái gì.
Cô lại lên tầng 18, thư kí là một gương mặt mới, như thế nào, thư kí Tiểu Trần đã không còn nữa sao? Trong công ty có rất nhiều gương mặt mới nhưng cũng còn nhiều hơn là những người cũ. Lúc này phúc lợi vẫn quan trọng, nơi này tiền lương rất cao, rời đi xác thật là ngốc.
Cô thư kí mới vừa thấy Hạ Nhược Tâm đã híp lại hai mắt, không quá tin tưởng. Trong lòng cô cũng có một chút mơ hồ không thoải mái. Cô suy đoán cùng đánh giá, Hạ Nhược Tâm rất rõ ràng là người theo đuổi Sở Luật.
Hạ Nhược Tâm vừa định bước về phía phòng Sở Luật, kết quả cô thư kí vươn tay chặn cô lại.
“Thật xin lỗi, vị tiểu thư này, tổng giám đốc bên trong đang bận, trước tiên ngài có thể chờ một chút.” Thư kí xụ mặt, nhìn như đang thực hiện đúng phận sự của mình, nhưng ai nghe ra cũng thấy được trong giọng cô có chút tức giận.
Có thể lên đến tầng 18 chỉ có một thang máy chuyên dụng đi lên, mà người có đặc quyền sử dụng thang máy này cũng không phải quá nhiều, toàn bộ trong công ty không vượt quá mười người.
Đạo lý đơn giản vậy cô không phải không hiểu, cũng không phải không biết, chỉ là bị ghen ghét làm mờ lí trí, cũng quên mất công việc của bản thân mình không phải lại đây tranh giành tình cảm mà là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3239185/chuong-930.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.