“Ba, con nhìn tới nhìn lui vẫn thấy con trẻ hơn. Thật ra đây là không thể so sánh, đúng không?” Lúc này một cái ly bay đến, Lục Cẩm Vinh vươn tay chụp lấy.
Lúc anh đi học, mỗi khi đá bóng anh chính là thủ môn, kỳ thật cũng nhờ công ba anh từ nhỏ huấn luyện, mỗi khi anh mắc lỗi ông đều ném đồ vào người chứ không vả vào mặt.
Lục Khả Ân lại hừ một tiếng tiếp tục ăn cơm.
“Cô gái kia có thể tin được không?” Ông hạ giọng, cũng không tiếp tục đùa với Lục cẩm Vinh.
“Có thể tin, người con cứu về, con tin tưởng.” Lục Cẩm Vinh với chuyện này tin tưởng không một chút nghi ngờ. Anh đã lăn lộn nhiều năm như vậy cũng biết một số việc, chuyện này anh tin tưởng vào chính mình.
“Ba, ba không thấy sao, cô ấy thật sự không tồi.” Lục Cẩm Vinh luôn có hảo cảm với Hạ Nhược Tâm. “Dù sao nhà mình cũng không có con gái, ba cứ thử tiếp nhận cô ấy xem sao. Hiện tại mặc kệ thế nào thì cô ấy cũng có gương mặt của em gái con, với gương mặt đó ba có thể thờ ơ sao? Yêu ai yêu cả đường đi, mẹ con thích, ba cũng thích một ít là được, bằng không nếu sự việc bị bại lộ thì cũng từ ba ra.”
“Ba biết rồi.” Lục Khả Ân hiểu ý tứ của Lục Cẩm Vinh. Nào có người cha nào không yêu con gái mình, nhất là con gái đã lâu mới tìm thấy. Nếu ông đối với đứa con kia không thân cận, Giản Thanh Doanh sẽ nghi ngờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3239079/chuong-985.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.