Hạ nhược Tâm lần đầu nhìn thấy bác sĩ riêng của Lục gia bởi vì ông không thường tới Lục gia, chủ yếu bởi vì tính tình Lục Khả Ân rất cứng đầu, không thích bác sĩ cũng như không muốn có bác sĩ. Chỉ là lúc này ông lại bị bệnh.
Thân thể của ông ông liền biến, sợ là về sau đều phải nhờ tới bác sĩ chú ý.
Bác sĩ riêng của Lục gia họ Gia, dòng họ này rất đặc biệt. Trước kia Hạ Nhược Tâm cũng biết một bác sĩ khác mang họ Gia, tên cũng rất lạ, chính là Gia Hân Bảo. Bác sĩ kia đối với cô rất tốt, không biết có quan hệ gì với bác sĩ Gia này không.
Đôi khi cô thật sự cảm giác cuộc sống giống như một vở kịch.
Bác sĩ Gia mang theo con trai mình đến, mà con trai ông không phải ai khác, đúng là người Hạ Dĩ Hiên quen, là Gia Hân Bảo.
“Lão Lục, có phải ông lại trộm uống rượu?” Bác sĩ Gia thấy sắc mặt Lục Khả Ân không tốt liền biết lão già này lại không nghe lời. Ông đã nói bao nhiêu lần rồi, không được uống rượu hút thuốc, sao lại đều không nghe theo.
Lục Khả Ân trợn tròn đôi mắt, đặt bàn tay thỉnh thoảng nắm chặt, ông thật muốn cho một quyền lên mặt bác sĩ, thật muốn ông bị chôn sống sao.
Không nhìn thấy mặt Giản Thanh Doanh ngày càng đen kia à?
“Ông trộm uống rượu?” Giọng bà đanh lại hỏi Lục Khả Ân.
“Không, tôi không có.” Lục Khả Ân nghẹn tới đỏ mặt, đây là dù có chết cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3239027/chuong-1010.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.