Hạ Minh Chính không còn lời gì để nói, tiền vốn có của ông hiện tại đều là lấy không ra, hơn nữa ngay cả bất động sản cũng không còn là của ông, trước giờ đều chưa từng phải đau đầu vì không có tiền nhưng hiện tại vậy mà ngay cả tiền sinh hoạt phí cũng đã không có.
Thẩm Ý Quân cầm lấy ngón tay đeo nhẫn của mình: “Đem cái này bán đi?”
Bà tháo nhẫn trên ngón tay xuống, kim cương không nhỏ, có lẽ bán cũng được không ít tiền. Bà lại tháo hoa tai của mình xuống, còn có thêm vòng cổ linh tinh, cũng đem hết trang sức bà được Hạ Minh Chính mua cho trước kia ra.
“Bán hết cũng có đủ một ít tiền dùng, có điều lúc mua rất quý không biết bây giờ bán có còn được giá như trước?”
“Xin lỗi, khiến bà thiệt thòi rồi.” Hạ Minh Chính cầm lấy tay Thẩm Ý Quân.
“Ý Quân, bà yên tâm, chờ tôi xuất viện nhất định sẽ đem lấy lại cho bà.”
Lấy lại? Thẩm Ý Quân sẽ không đem lời ông nói đặt ở trong tai, đã không còn Hạ gia thì ông dùng cái gì để lấy về?
Bà không nói lời nào, mấy thứ này đành phải đem bán, dù sao bà cũng đã dùng, cũng từng rất thích.
Bà đem hết ra cửa hàng trang sức, lúc mua thật sự rất quý, lúc bán cũng chỉ được một phần ba giá lúc trước, nhưng dù tính là một phần ba cũng đã thực không tồi.
Lúc bà đi ra ngoài vừa lúc lại gặp phải Giản Thanh Doanh cùng Lục Tiêu Họa.
Ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3238941/chuong-1061.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.