Sở Luật lấy một bộ quần áo nhét vào lòng Trịnh An Trạch.
“Đi đi.” Anh đẩy Trịnh An Trạch.
Trịnh An Trạch ôm quần áo trong lòng, lại liếc nhìn em gái một cái, lúc này mới đi vào phòng tắm. Nước ấm đã chuẩn bị xong, còn có một người phụ nữ trung niên rất dịu dàng.
“Cháu tên là An Trạch phải không?” Bà cúi đầu hỏi Trịnh An Trạch.
“Vâng, đúng vậy ạ. Cháu chào dì.” Trịnh An Trạch lễ phép chào hỏi.
“Chào cháu.” Bà cười một chút. “Dì họ Hoàng, cháu gọi là dì Hoàng là được. Dì là tiên sinh gọi tới chăm sóc cho cháu cùng tiểu thư. Đúng rồi, nước đã đủ, cháu có thể tắm, cháu thử xem nước đã đủ ấm chưa.”
Trịnh An Trạch vươn tay thử chút nước, là vừa tốt, không lạnh cũng không nóng.
“Được chưa?” Dì Hoàng cũng tự thử một chút, cũng là cảm giác đã tốt, có chút nóng nhưng tắm một hồi nguội bớt là vừa.
“Vâng.” Trình An Trạch gật đầu. “Tốt rồi ạ.”
“Vậy đi tắm đi.” Dì Hoàng chỉ vào đồ vật trên giá trong phòng tắm giới thiệu với Trịnh An Trạch. “Đây là dầu gội đầu, đây là sữa tắm, còn có xà phòng nữa. Đúng rồi, có muốn dì tắm cho không?”
Dì Hoàng rất tốt bụng nói, nhưng nghe lời này mặt Trịnh An Trạch đỏ ửng.
Nó đã hơn mười tuổi, lớn như vậy sao có thể để phụ nữ tắm rửa cho nó.
Dì Hoàng cười tủm tỉm rời đi, ra ngoài dọn đồ ăn lên bàn, chờ khi Trịnh An Trạch ra sẽ có thể ăn ngay.
“Sờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3238888/chuong-1088.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.