Tiểu Vũ Điểm giống như hiểu rõ gật đầu một cái, sau đó vươn tay chỉ chỉ lên mai mé thái dương của ba.
Sở Luật đột nhiên cười, sao anh lại quên mất hiện tại anh chưa già nhưng đã có tóc bạc. Anh lấy hai chiếc đũa nếm một miếng, mì vẫn chưa chín kỹ, cũng chưa có gia vị, nhưng trước ánh mắt trông mong của con gái thì cho dù không nuốt được anh cũng sẽ ăn sạch sẽ toàn bộ. Anh một tay bế con gái một tay cầm đũa đem bát mỳ chưa chín kỹ không có bất cứ gia vị này ăn hết vào trong miệng. Ăn xong một bát mỳ, anh đã no mà Tiểu Vũ Điểm cũng đã ngủ rồi, anh ôm con gái trở về phòng, nhưng ngày mai anh sẽ cho cải tạo phòng bếp một chút, không thể lại để con gái chạm vào, còn có tiểu gia hỏa này quả thật rất thông minh, học làm cũng rất nhanh nhưng đồng thời bên người cũng sẽ có rất nhiều nguy hiểm.
Anh nhìn thoáng qua thời gian, cũng đã muộn, anh cũng muốn nghỉ ngơi sáng mai còn đi làm, đương nhiên ngày mai anh cũng muốn mang con gái cùng đi.
Anh nhéo ấn đường mình, sau khi tắm xong đã gần hai giờ đêm, anh kéo chăn, nhẹ nhàng vỗ về con gái. Trong bóng đêm anh lại không buồn ngủ, mắt mở ra nhận lấy ánh sáng u ám khắp mọi nơi.
Anh nắm chặt tay con gái.
“Bảo bảo, con nói ba Cao Dật của con có đến không? Tuy rằng không muốn thừa nhận, ba cũng không thích người ấy nhưng nếu ba Cao Dật của con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3238798/chuong-1133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.