Cô uống một ngụm nước táo, không có nhiều hào hứng với đề nghị của Cao Dật nhưng lại có một chút chờ mong, có lẽ cô đã quên đi một số chuyện nhưng nhưng điều cô cần nhất cũng đã bị quên.
***
“Cô muốn đi lên núi?” Sở Luật đưa mắt nhìn từ cánh tay xuống chân Lục Tiêu Họa: “Cô đi được không?” Cánh tay đã bị thương, hai đùi cũng vậy, anh không nhắc gì tới thương tích nhưng Lục Tiêu Họa lại biết rõ, cánh tay trái của cô bị gãy, hai chân cũng từng bị gãy.
Cao Dật đã đề nghị nên Lục Tiêu Họa không lo lắng về điểm này, cái khác không nói nhưng Cao Dật là bác sĩ, nếu có nguy hiểm thì sẽ không có khả năng khiến cô lại mạo hiểm có thể gãy chân gãy tay, hơn nữa nhóm leo núi kỳ thật cũng chỉ là một nhóm lâu lâu đi xa một chút.
Sở Luật vốn dĩ muốn ngăn cản nhưng cuối cùng lại không mở miệng nói gì, chuyện hai người họ quyết định anh căn bản không có quyền phản đối, cho dù anh phản đối thì bọn họ sẽ đồng ý sao. Hiển nhiên là không có khả năng.
Anh nghĩ nghĩ, từ trên cổ mình lấy ra một chiếc vòng cổ nhỏ rất tinh tế, đưa tới trước mặt Lục Tiêu Họa.
“Cẩm đi.”
Lục Tiêu Họa xoay mặt đi, không muốn nhận.
Sở Luật lại kéo tay cô, đem vòng cổ nhét vào lòng bàn tay cô, tay anh rất lớn, ngón tay rất dài, cũng rất khô ráo.
“Thứ này để tránh ma quỷ, cô mang theo sẽ có lợi.” Nói xong, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3238644/chuong-1203.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.