Anh không nói chuyện trước kia, thi thoảng nhắc tới thì cũng chỉ một hai câu rất sơ lược.
Cô gối đầu lên phía trên, trong tay vẫn cầm một quyển sách nhưng lại không cách nào để chữ vào đầu.
Khi Sở Luật ra còn tưởng cô đã ngủ rồi, cho nên anh cố tình đi rất nhẹ, không muốn quấy rầy cô. Anh cởi áo khoác bên ngoài, nằm xuống chiếc giường nhỏ bên cạnh, nơi này ngoại trừ có y tá trực 24/24 ở bên ngoài còn có một chiếc giường nhỏ cho người nhà nghỉ ngơi. VIP chính là VIP, giường bệnh cũng lớn hơn giường trong các phòng bình thường rất nhiều.
Anh nằm xuống, cũng đưa hai tay ra sau gối đầu, sau đó vặn nhỏ đèn lại không đến mức đưa hai tay ra không thấy năm đầu ngón tay.
“Sở Luật…”
Lục Tiêu Họa đột nhiên mở miệng, cô còn chưa ngủ.
“Sao em vẫn chưa ngủ?” Sở Luật vẫn duy trì tư thế cũ, anh nghiêng mặt qua mơ hồ không thấy rõ cô, chỉ có thể nhìn thấy tóc cô dài xuống vai, rất mềm mại. Điểm này cũng giống với Tiểu Vũ Điểm của anh, phần lớn Tiểu Vũ Điểm giống mẹ, chỉ trừ màu mắt và tính tình giống cha là anh.
Lục Tiêu Họa ngồi dậy, cẩn thận đặt sách trong tay sang một bên, sau đó nhẹ nhàng thở, giống như hơi buồn ngủ.
“Kỳ thật anh không cần như vậy, nơi này có y tá, tôi cũng không phải bị bệnh nặng gì, anh thật sự không cần phải ở chỗ này chăm sóc tôi. Tôi biết anh rất bận, mỗi ngày chuyện cần xử lý cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3238587/chuong-1228.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.