“Tôi muốn uống nước.” Lục Tiêu Họa cảm thấy giọng mình có chút mệt mỏi. “Đã mấy giờ rồi?” Cô đã ngủ bao lâu, sao lại cứ vậy mà ngủ rồi, lúc này đã ngủ rồi thì buổi tối liệu có ngủ được nữa hay không?
Sở Luật nhìn đồng hồ một chút: “Sắp 5 giờ, y tá nói em ngủ lúc 2 giờ, không nhiều lắm.” Anh lấy một ly nước đặt vào trong tay cô.
“Yên tâm đi.” Vuốt lại tóc rối cho cô, Sở Luật biết cô đang lo lắng cài gì. “Ngủ trưa được là tốt, buổi tối mát xa chân sẽ rất dễ ngủ.”
“Cảm ơn.” Lục Tiêu Họa cầm lấy ly nước đưa lên miệng, sau đó một ngụm lại một ngụm uống vào.
“Tối anh sẽ đưa em đi dạo chợ đêm.” Sở Luật lại chỉnh tóc cho cô.
“Được.” Lục Tiêu Họa đồng ý, nhưng cô vẫn nhìn chằm chằm ra phía ban công.
“Em muốn tới đó à?” Sở Luật hỏi Lục Tiêu Họa, kỳ thật không cần cô nói, chỉ cần một ánh mắt là anh rõ ràng.
“Muốn…” Lục Tiêu Họa không muốn ngồi ngốc trên giường, cho dù cô phải ngồi xe lăn cũng được, cô muốn ngắm nhìn bên ngoài, cũng muốn phơi nắng.
Sau đó không lâu, Sở Luật vẫn ngồi trước laptop làm việc, còn Lục Tiêu Họa ngồi bên ngoài ban công, trong tay cô cầm điện thoại của Sở Luật mới mua cho cô, không có việc gì cô liền chơi trò chơi linh tinh.
Cảnh vật bên ngoài vẫn vậy, gió thổi nhẹ nhẹ lên mặt cô.
Một tia ôn lương, một đường ôn ý.
Cô hơi nheo lại hai mắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3238581/chuong-1231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.