Hạ Nhược Tâm nghe thấy đáp án như vậy, trong long đến là không tự biết thoải mái một chút, cô bưng lên cái cốc trên bàn, ngón tay hơi hơi chạm vào thân cốc, nước ấm trong cốc cũng dần dần ấm áp ngón tay cô.
“Sở Luật, anh nói xem Cao Dật có tin hay không?”
“Sẽ.” Sở Luật hơi hơi nhếch môi mỏng, có chút hương vị lạnh nhạt. “Em phải tin tưởng, thực ra con người đều thích đẩy trách nhiệm lên người người khác. Cao Dật là người, anh ta cũng không ngoại lệ, anh ta có tư tâm, hiện tại anh ta muốn đứa bé, muốn Lục Tiêu Họa, nhưng mà cũng không yên lòng mẹ đứa bé, chuyện này đối với một người đàn ông mà nói, rất khó lựa chọn, hiện tại em cho anh ta một sự lựa chọn, anh ta có thể đem tất cả toàn bộ đều đổ lên người em, bởi vì em thay đổi… em buông tha. Có khả năng anh ta sẽ cho là em cũng không có tốt như anh ta tưởng tượng, như vậy anh ta có thể tiếp nhận một chút, mặc kệ là bị ép buộc, vẫn lại là tự nguyện.”
“Anh ấy không phải người như vậy.” Hạ Nhược Tâm ngắt lời nói của Sở Luật, chỉ là, trong lòng cô rất rõ ràng, Sở Luật nắm được triệt để tâm tư Cao Dật, thậm chí thấu hiểu tận xương.
Nếu không phải như thế thì sao anh có thể cùng cô diễn trò diễn như thế này, khả năng trong lòng anh, cũng hi vọng như vậy.
“Anh dẫn con gái đi làm cái gì?” Hạ Nhược Tâm vội vàng đứng lên, chắn trước mặt Sở Luật, cô vương tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3238546/chuong-1250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.