"Hạ tiểu thư, anh mới chỉ qua hai lần hôn nhân thôi nhé."
Giọng nói Sở Luật quả nhiên đâm qua màng nhĩ Hạ Nhược Tâm:
"Anh còn có một quãng thời gian kết hôn ngầm, không công bố ra, có điều vợ trước của anh đã không có ở đây."
Hạ Nhược Tâm đột nhiên quay đầu lại, nhìn anh bằng ánh mắt sắc như dao găm:
"Sở Luật, tôi bị chết thế nào, trong lòng anh chắc rất rõ."
Mặt Sở Luật khẽ trắng bệch ra, sau đó anhg nhẹ nhàng hít một hơi. Quay người lại lấy ra một điếu thuốc, chuẩn bị đưa lên trước mặt hút.
Hạ Nhược Tâm ôm con gái đi vào trong phòng tắm, đôi mắt to của Tiểu Vũ Điểm thỉnh thoảng nhìn chằm chằm vào cô.
"Mẹ..."
Đột nhiên, cô bé vươn bàn tay nhỏ bé của mình ngoan ngoãn ôm lấy cổ Hạ Nhược Tâm.
"Mẹ, bố làm mẹ giận sao? Mẹ không nên tức giận có được không, Tiểu Vũ Điểm xin lỗi mẹ, bố không phải cố ý đâu."
Hạ Nhược Tâm vuốt vuốt đầu con gái, con bé còn quá nhỏ, mà cô không biết phải giải thích vấn đề này với con bé như thế nào, khó mà nói với nó rằng, tính mạng mẹ con hai người, suýt chút nữa đã bị người đàn ông đó hại chết rồi.
Có nhiều thứ là có thể vãn hồi, nhưng cũng có thứ lại không thể.
Như, quả thận của Tiểu Vũ Điểm, hay còn là... khuôn mặt của cô.
"Được rồi, chúng ta đi tắm thôi nào."
Cô nhìn con gái cười cười, nhưng mà cũng nhớ kỹ, về sau không thể nói thêm bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3238534/chuong-1256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.