Cô đưa điện thoại lên tai, điện thoại reo rất lâu cũng không có ai bắt máy, giống như Ngô Sa đột nhiên mất tích vậy, không phải lại đi thám hiểm nữa chứ, vừa mới thoát được một kiếp sao đã lại đi.
"Nhược Tâm, chị có chuyện muốn nói với em.”
Giọng của Ngô Sa có chút kích động, như kiểu nghe được tiếng tim đập ngay họng của cô vậy, có thể từ giọng nói đoán ra được vui buồn của người nói, đây thật sự là tiếng nói từ trái tim đang kích động.
Lục này âm thanh của Ngô Sa hình như đang phấn khích.
Cô chưa kịp hỏi nguyên nhân thì đầu dây bên kia đã truyền tới âm thanh thở dài của Ngô Sa, vốn dĩ là tính đi leo núi, bây giờ là đi không được về sau hình như càng không đi được.
"Sao vậy ạ?" Cảm giác đâu tiên của Hạ Nhược Tâm là nghi hoặc có phải chị ấy bị thương ở chân như cô không, bác sĩ có nói là chân của cô phải mất hai năm mới có thể hồi phục hoàn toàn, không thể đi lại quá nhiều, đương nhiên đừng nghĩ tới việc leo núi, lần đó là cô không lượng sức mình nên hai chân mới bị như vậy, may là không bị thương quá nặng nên không chắc cả đời này cô đều phải ngồi xe lăn rồi.
Giọng của Ngô Sa nhỏ đi: "Chị muốn kết hôn nên muốn mời em tới.”
"Hả..." Hạ Nhược Tâm cho là mình nghe nhầm. "Chị Ngô, chị muốn kết hôn sao?" Việc này còn làm cho người khác kinh ngạc hơn việc nghe cô ấy muốn nói sinh con nữa, Ngô Sa lập chí không gia nhập vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3238524/chuong-1263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.