Cũng may, Hạ Nhược Tâm vốn dĩ đã trắng sẵn, cô sinh ra là màu da của người phương Đông nhưng thường thì trắng hơn một chút, đồng thời cộng với việc cơ thể chưa được điều dưỡng tốt, cho nên cái trắng của cô, có thêm một chút trắng bệch vì yếu ớt, mặc bộ đồ này, sẽ khiến làn da của cô trông khỏe mạnh hơn nhiều.
Sau khi thay đồ xong, cô tùy ý mà vén tóc của mình lên để lộ cái cổ thon dài rất đẹp, vẫn là đôi bông tai trân châu hồng phấn đó, ngoài ra cũng không có những món trang sức khác, cả cái cổ cũng để trống, cô cũng không trang điểm, chỉ quét một chút má hồng, vậy được rồi, cô đi dự lễ cưới, cũng không phải là đám cưới của mình, không cần trang điểm kĩ đến thế.
Như vậy là được rồi, cô đi đến cửa, tìm một đôi giày đế bằng mang vào, nhưng sau đó suy nghĩ lại, lấy ra một đôi giày cao gót màu trắng.
Lúc bước ra, đúng lúc Sở Luật đã đến, anh không phải đợi quá lâu, trong không khí có mùi thuốc lá nhàn nhạt, đều từ trên người của anh mà ra.
Hạ Nhược Tâm mở cửa xe, cô cởi đôi giày của mình ra, chân trần giẫm lên xe, Sở Luật thấy rồi cũng xem như không thấy, tiếp tục việc lái xe của mình.
Khi họ đến, Hạ Nhược Tâm mới mang đôi giày vào, khách của nhà hàng cũng không có nhiều, nhưng đều là những người có tên có tuổi ở bản địa, tối thiểu, Sở Luật cũng khá là quen, thi thoảng cũng có người qua chào hỏi anh, vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3238517/chuong-1270.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.