Là con gái mình lớn nhanh quá.
Anh nhìn mà cảm thấy đau lòng.
Đến ngày hôm sau, Sở Luật đến chỗ của Tần Lạc nhuộm tóc.
“Tại sao lại muốn nhuộm tóc, nhìn vậy cũng phong cách lắm mà?” Tần Lạc chẳng muốn Sở Luật nhuộm đen hai tóc mai trắng này chút nào, anh ấy thật sự cảm thấy hai nhúm lông này của anh rất có cảm giác nghệ thuật, người bình thường chắc là sẽ không mọc được như thế đâu.
Mà hai nhúm lông trắng này cũng đã trở thành thương hiệu của Sở Luật rồi, nhuộm để làm gì.
“Con của tôi thích, cứ nhuộm đi.” Sở Luật bắt chéo hai chân, chỉ cần con gái thích, đừng nói là bắt anh nhuộm tóc, cho dù bắt anh cạo trọc đầu, anh cũng rất sẵn lòng.
“Nô lệ cho con gái!” Tần Lạc bĩu môi, “Chỉ anh là có con gái thôi sao, mấy năm nay, anh nói anh khoe cái gì nhiều nhất, còn không phải là con gái của mình?”
“Đúng, tôi đang khoe con gái đó, anh có không?”
Sở Luật nâng mí mắt lên, vẻ mặt đó, khiến Tần Lạc ngay lập tức cầm cây kéo nện hắn.
“Ngồi đàng hoàng cho tôi.” Anh đá vào ghế, bắt đầu nhuộm tóc cho người đàn ông đáng ghét nhưng anh cũng không dám đánh này, tất nhiên anh là một người vô cùng có đạo đức nghề nghiệp, cho dù trong lòng có chút không thăng bằng, cho dù không thích, cho dù muốn đánh người, thế nhưng trước mặt công việc anh sẽ không bao giờ lơ là.
Nếu không tự đập bảng hiệu của mình, người chịu thiệt chỉ có thể là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3216073/chuong-1363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.