Cánh tay nhói lên cảm giác đau đớn làm Lâm Thanh đổ mấy giọt mồ hôi trên trán, sau đó anh ta hướng mắt về phía Tiểu Vũ Điểm, trong ánh mắt đó chất chứa những điều phức tạp.
“Tôi tên là Lâm Thanh, tôi có một người em gái tên là Quả Nhi.” Anh ta bắt đầu đứng dậy, trên trán đã lấm tấm không ít mồ hôi, có những chuyện, hắn thà rằng tự mình nói ra chứ không muốn mình trong lúc vô thức bị vạch trần một cách bẽ bàng như vậy, ít nhất như thế anh ta còn giữ lại được cho mình ít lòng tự tôn chứ không giống như Sở Tương bị người ta chê cười không khác gì một con chó vậy.
Hắn nói rất rõ từng câu từng chữ, nói về quá khứ của hắn, hắn ta và Quả Nhi đã đến cô nhi viện như thế nào, họ có những điểm tương đồng như là thích vẽ tranh, hắn còn dành dụm tiền muốn chữa bệnh cho Quả Nhi, mặc dù hắn biết cô em gái hắn phải đeo chi giả thì mới có thể đi lại được thế nhưng cô bé lại cứ tưởng là đôi chân có thể mọc ra được.
Sau đó, anh em họ gặp được Hạ Nhược Tâm, một người dì vô cùng tốt với họ, người mà có thể giúp đỡ họ mà không vì bất cứ lí do gì, thậm chí người dì này còn đồng ý tài trợ để chữa bệnh cho em gái hắn.
Vốn dĩ mọi chuyện đều rất tốt đẹp, nhưng em gái hắn lại bị sát hại, hắn tận mắt nhìn thấy cái chết thảm của em gái, mà người xử lí vụ việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-khong-tinh-yeu-the-toi-vo-truoc/3216044/chuong-1378.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.