Cửa thang máy bị ngăn lại, SA1 nhét túi vào lòng Trần Y: “Trần Y, cầm lấy đi.”
Vẻ mặt của cô ấy vừa quan tâm vừa lo lắng.
Sau khi đầu ngón tay Trần Y chạm vào túi xách, cô lấy lại tinh thần, sau đó nhìn đồng nghiệp trẻ tuổi này rồi mỉm cười: “Cảm ơn.”
“Tôi đưa cô xuống nhé?” SA1 hỏi.
“Không cần đâu, tôi tự đi được.” Trần Y lại cười với đối phương, sau đó nhấn nút đóng cửa thang máy. Cửa thang máy chậm rãi đóng lại, bên ngoài có nhiều đồng nghiệp đang nhìn Trần Y.
Vẻ mặt khác nhau, ánh mắt cũng khác.
Trần Y nắm chặt điện thoại, đôi mắt rủ xuống. Khi thang máy đi đến lầu một, cô bước nhanh ra ngoài, duỗi tay gọi taxi nhanh chóng trở về nhà họ Trần.
Xe taxi vừa mới dừng lại, Trần Y đã mở cửa rồi lao nhanh xuống xe, sau đó đi vào nhà.
Liêu Tịch nằm trên sô pha, cả người hôn mê bất tỉnh. Trần Ương đỡ bà, thấy Trần Y đến, cô ta lập tức đứng lên, sắc mặt lạnh lùng nói: “Chị rốt cuộc…”
Trần Y tiến lên hai bước, giơ tay lên tát một cái.
Bốp.
Trần Ương bị đánh nên ngậm miệng lại không nói tiếp được nữa, cô ta vẫn không dám tin, sau đó hung hăng nhìn cô: “Trần Y, chị dám đánh em.”
“Mẹ chị ngất xỉu, sao em không đưa đến bệnh viện? Tại sao không gọi xe cứu thương? Trái tim em ở đâu rồi?” Trần Y ném cái túi nhỏ xuống, đôi mắt lạnh như băng nhìn Trần Ương.
Trần Khánh đã đi công tác bên ngoài nhiều ngày, trong nhà chỉ còn Liêu Tịch và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-ban-tiet-bach-thai/215766/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.