Trans: Mỹ Linh | Beta: Dép
Thang máy xuống đến lầu 1, Đường Lập đi ra. Cửa thang máy đóng lại, Văn Trạch Tân vân vê ngón tay của Trần Y, giọng trầm thấp: “Nuông chiều quá thành ra bọn họ cáo mượn oai hùm.”
Trần Y mím môi mỉm cười.
Văn Trạch Tân cụp mắt nhìn cô cười, nhướng mày. Lúc trước khi không có Trần Y, đám người này đâu dám như vậy với Văn Trạch Tân, lá mặt lá trái, giấu trời qua biển, đều đang tìm cái chết.
Bây giờ, lúc nào cũng vượt qua giới hạn của Văn Trạch Tân, không phải là vì có phu nhân như Trần Y ở đây sao.
“Đừng bao dung họ quá.” Văn Trạch Tân vươn tay xoa đầu Trần Y, ngón tay tỏa ra mùi thuốc thoang thoảng. Trần Y nắm lấy tay anh, ngửi một cái: “Tối nay hút nhiều thuốc lắm hả?”
Tinh.
Thang máy xuống đến tầng trệt.
Văn Trạch Tân trở tay nắm tay cô đi ra, nói: “Không hút nhiều, vài hơi thôi, lúc nhớ em nên hút đó.”
Trần Y ồ một tiếng, điểm này thì cô tin. Anh có thói quen, khi suy nghĩ về vấn đề gì đó đều thích châm thuốc nhìn khói bay lượn lờ. Ánh lửa soi lên ấn đường anh, khiến vẻ mặt anh không rõ, khi đó càng khó có thể nhìn thấu anh. Anh quả thực hút rất ít. Văn Trạch Tân lấy chìa khoá xe đưa cho cô.
Trần Y nhận lấy, ngồi vào ghế lái. Văn Trạch Tân mở cửa xe ngồi vào ghế phụ, trên người anh còn có mùi rượu nhàn nhạt. Trần Y thắt dây an toàn, xe này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-ban-tiet-bach-thai/1956965/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.