Trần Y đỏ cả lỗ tai, khiến cho khuôn mặt trắng như tuyết của cô có thêm một ít sức sống. Khóe môi Văn Trạch Tân nhếch lên, anh đi đến bên cạnh rủ mắt, mở cặp lồng cháo ra, sau đó dùng thìa múc ra một bát nhỏ, tiếp đó ngồi ở mép giường, bắt đầu đút cháo cho cô.
Hơi nóng phả lên mặt anh, có lúc dáng vẻ lại sạch sẽ tựa như khi đang đọc sách. Trần Y mím môi, lùi ra sau rồi dựa vào. Văn Trạch Tân thổi vài cái, sau đó đặt bên môi cô.
“Có hơi nóng, nhưng cháo nóng thì ấm dạ dày.” Anh nói.
Trần Y: “Ừm.”
Cô há mồm ăn, ánh mắt Văn Trạch Tân có thể thấy được dấu móng tay trên mặt cô. Làn da cô thật sự rất trắng, cho nên dấu móng tay cũng vô cùng rõ ràng. Sắc mặt Văn Trạch Tân không thể hiện ra gì, nhưng sâu trong đáy mắt lại có một chút hung ác thoáng qua.
Cứ từng miếng từng miếng như vậy, cuối cùng cũng ăn xong, thỉnh thoảng anh dùng lòng bàn tay lau khóe môi giúp Trần Y. Mỗi lần chạm vào, đầu ngón tay đều ấm nóng, cũng làm cho lửa giận trong lòng Văn Trạch Tân càng cháy to hơn.
Trần Y vừa ăn vừa đau, hơn nữa huyệt thái dương cũng đau âm ỷ, mồ hôi trên gáy từ bên trong tóc chảy xuống, chảy vào cổ áo.
Sau khi ăn xong, Trần Y nhẹ nhàng thở phào một hơi.
Văn Trạch Tân nhìn chỗ cháo còn thừa lại một chút, bưng lên “Ực” một cái húp cạn, sau đó thu dọn rác bỏ vào trong thùng rác. Anh liếc nhìn đồng hồ rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-ban-tiet-bach-thai/1164143/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.