Anh ta nào dám lặp lại lần nữa chứ. Đường Vũ im lặng, trợ lý Giang cũng im lặng, trên thực tế chắc chắn là Văn Trạch Tân đã nghe rõ.
Văn Trạch Tân nhìn chằm chằm Đường Vũ: “Bay từ đâu đến đâu?”
“Hội Thành.”
Hội Thành.
Hội Thành.
Thành phố tuyến bốn.
Ly thân hai năm thì sẽ ly hôn, thì ra là thế, còn không hiểu gì nữa.
Văn Trạch Tân xuống giường bệnh, mu bàn tay ghim kim tiêm kia cầm cái bật lửa trên mặt bàn lên, một lần rồi hai lần, nhìn ánh lửa nhảy nhót.
Đáy mắt hiện lên một tia khát máu, cuối cùng lại hóa thành tro tàn. Lời nói từ trong miệng anh nói ra ở quá khứ, ví dụ như phụ nữ cùng lắm chỉ là quần áo, ví dụ như phụ nữ chỉ là đồ dùng điều hòa trong sinh hoạt.
Bây giờ toàn bộ như vả vào mặt anh. Anh nhìn ánh lửa, thấp giọng dặn dò: “Đi liên hệ Tề Par của văn phòng kế toán Thần Diệu, cô ấy rời đi trong lúc đi làm thì tìm cậu ta.”
Trong nháy mắt, trợ lý Giang kịp phản ứng: “Vâng, tôi đi ngay.”
Không hổ là sếp, nhanh như vậy đã kịp phản ứng. Anh ta nhìn bóng lưng cao lớn này của Văn Trạch Tân, quay đầu ra hiệu Đường Vũ nhanh rời khỏi đây. Đường Vũ hiểu, chờ sếp lấy lại tinh thần thì nhất định sẽ ăn tươi nuốt sống anh ta. Rõ ràng có thời gian có thể cản người lại thế mà anh ta nhất thời nóng vội lại chạy thẳng về đây.
Đường Vũ quay người lén lút rời đi.
Trợ lý Giang cũng nhanh chóng xoay người đi liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-ban-tiet-bach-thai/1164130/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.