Không chỉ đồ trang trí, kể cả cái ly uống nước của Trần Y cũng đều rơi xuống đất, mảnh vỡ rải rác. Trong phòng yên lặng, chị Lệ chạy từ trong phòng bếp ra nhìn thấy một phòng bừa bộn, chị thoáng kinh ngạc.
Chị giương mắt nhìn người đàn ông là chủ nhân của ngôi nhà này.
Văn Trạch Tân đứng nguyên tại chỗ mấy giây, sau đó đưa tay chậm rãi cởi một nửa cà vạt ra giật xuống. Anh nhấc chân, giẫm qua những đống bừa bộn kia đi lên cầu thang.
Giọng điệu cực kỳ lạnh nhạt: “Thu dọn một chút, đặc biệt là phòng khách nhỏ, dọn sạch sẽ cho tôi.”
Chị Lệ: “Vâng.”
Chị nhìn chủ nhân, đáng tiếc là không nhìn ra gì. Sắc mặt anh lạnh lùng, mặt không có cảm xúc, túm lấy cà vạt, tiện tay cởi cổ áo ra, cứ như vậy mà đi lên tầng.
Chị Lệ thu hồi ánh mắt, lại nhìn đống bừa bộn trên đất với phòng khách nhỏ. Tiếp theo chị để hành lá trong tay xuống, lại tiến vào phòng bếp bỏ hải sản đã chuẩn bị xong vào tủ lạnh.
Trên bếp còn có một nồi nước, ba bốn loại món ăn vừa xào xong.
Chị đi qua đậy vung lên rồi mới chịu đi từ trong phòng bếp ra, bắt đầu quét dọn đống bừa bộn trên đất, lại đi mở cửa sổ sát đất của ban công ra, thuận tiện lại tháo toàn bộ rèm cửa sổ, quét dọn ghế sô pha, còn nhoài người lau sạch cả mặt đất.
Vừa vào phòng ngủ, Văn Trạch Tân tiện tay ném cà vạt lên giường, lấy áo choàng tắm ra đi vào phòng tắm. Chỉ chốc lát sau, anh đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-ban-tiet-bach-thai/1164105/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.