Bóng dáng cao ngạo của Cung Hàn Thước khuất xa, dần dần, chìm trong hư vô lặng lẽ.
Không gian, tĩnh lặng, tịch mịch, hơn bao giờ hết.
Gió lộng đung đưa khe khẽ xuyên qua ô cửa sổ, tiếng "vèo vèo" vang lên, bầu không khí u ám đến cực độ.
Trâm Thuỷ Ngưng nhích thân thể đau đớn bỏng rát của chính mình ngồi dậy, một loại cảm giác tê rần lập tức ứa vào từng tấc xương tuỷ trong da thịt cô.
Khó khăn cụp mắt, lệ không kìm chế được mà tuôn như vũ bão, một giọt, hai giọt, ba giọt..
Lặng lẽ rơi, cơ hồ có thể nghe thấy được tiếng "tí tách" của nước mắt.
Trâm Thuỷ Ngưng thừa nhận, cô trước giờ cũng không phải là loại người nhu nhược yếu đuối, chỉ là.. Cung Hàn Thước, loại người như hắn, cô có thể đấu lại sao?
Về sức lực, cô hoàn toàn bại liệt dưới tay hắn, hắn là nam nhân, cô là nữ nhân, hai người hoàn toàn cách biệt một trời một vực!
Lực đạo của hắn mạnh mẽ đến như vậy, cô làm sao có thể so bì?
Hơn nữa, nếu cô phản kháng lại hắn, kết cục chẳng phải sẽ thê thảm khắc nghiệt hơn sao?
.. Ban nãy, nếu không nhờ cuộc điện thoại kia, cô có thể sẽ chết ngay tại nơi này mất!
Yên Nghi..
Hoá ra, Cung Hàn Thước yêu cô ta, một lòng một dạ với cô ta..
Cô ta chỉ cần nức nở vài tiếng, hắn liền sốt sắng chạy đến..
Cô ta chỉ cần rơi một giọt lệ, hắn liền sốt sắng chạy đến..
Cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hon-ac-liet/2666470/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.