Từ nhỏ tới lớn, đây lần đầu tiên Đường Á Nam tham gia tiết tự học buổi tối, cảm thấy không quen cho lắm.
Học xong tiết cuối cùng của buổi chiều, mọi người đều cầm phiếu ăn chuẩn bị đến nhà ăn ăn cơm, chỉ có cô ngồi im bất động.
“Chị Nam, chị không đi ăn à?” Trong tay Quý Lâm ôm một quả bóng rổ, chuẩn bị gọi Chu Hạo đi chơi bóng.
Đường Á Nam lấy điện thoại cặp sách ra, nhét vào túi trong quần: “Tôi muốn gọi điện cho mẹ đã, mọi người thì sao, không ăn cơm mà đi chơi bóng rổ à?”
“Giờ này đi nhà ăn đông chết mất, dù sao còn tận một tiếng nữa với vào tiết tự học buổi tối, bọn em đi vận động trước, đói bụng thì đi ăn.”
Phạm Dật Hiền vừa hay đi đến, nghe thấy lời Đường Á Nam, trêu ghẹo nói: “Chị Nam, không ngờ chị còn rất dính người, tự học buổi tối còn muốn thông báo cho bố mẹ biết, ha ha.”
Đường Á Nam “Ừ” một tiếng: “Tôi sợ mẹ lo lắng thôi.”
Sáng nay cô vội vàng ra ngoài, quên không nói với Trịnh Thục Cầm về chuyện có tiết tự học buổi tối.
Đường Á Nam cầm di động đi ra khỏi phòng học, Quý Lâm hô to với bóng lưng cô: “Chị Nam, chút nữa tới sân bóng tìm bọn em nhá, xem bọn em chơi xong rồi chúng ta cùng đi ăn!”
Đường Á Nam nghe vậy quay đầu lại, nhìn cậu ta cười: “Được.”
Quý Lâm nhìn mà đôi mắt đều dại ra: “Quàoo, bảo sao thằng nhóc Cù Duệ kia yêu thầm chị Nam, chị Nam cười rộ lên thật đẹp, ai da...”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hoc-to-se-cho-cau/402421/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.