Nhìn người tới, Chu Hạo có chút ngoài ý muốn.
Cậu dừng bước lại đợi cô đến gần, trong con ngươi đen nhánh hiện ra một chút dò xét.
“Chu Hạo!” Đường Á Nam đứng yên ở trước mặt cậu, trên mặt lộ ra ý cười: “Cậu tan học rồi à?”
Cô biết rõ còn cố hỏi, Chu Hạo chỉ đơn giản ừ một tiếng.
Nếu nói hai lần trước cậu cảm thấy là cô cố ý chờ cậu ở cổng trường, thì hôm nay biểu hiện vui mừng và kinh ngạc của cô tuyệt đối không phải giả vờ.
Nếu là trùng hợp, vậy không khỏi quá trùng hợp rồi.
“Đã trễ như này, sao cậu lại ở đây?” Chu Hạo lên tiếng hỏi.
“Tớ đang đi làm, siêu thị chín giờ tan làm, về nhà tiện đường đi ngang qua nơi này, không ngờ trùng hợp như vậy, lần nào cũng có thể gặp được cậu.” Đường Á Nam nhìn cậu cười, vui vẻ khi cậu chủ động nói chuyện với cô.
“Làm thêm?” Chu Hạo bắt lấy trọng điểm trong lời nói của cô.
“Ơ.” Đường Á Nam hơi ngượng ngùng, nhưng vẫn thoải mái thừa nhận: “Đúng vậy, tớ làm thu ngân ở siêu thị, thứ bảy với chủ nhật mỗi tuần, làm từ hai giờ chiều đến chín giờ tối.”
Chu Hạo nhìn chằm chằm cô: “Cậu thành niên rồi?”
Đường Á Nam lắc đầu: “Chưa.”
Thế nhưng cũng sắp rồi, cách sinh nhật mười tám tuổi của cô chỉ còn hơn một tháng nữa thôi.
Chu Hạo nhìn cô không nói lời nào, không biết suy nghĩ cái gì.
Đường Á Nam lấy thẻ căn cước từ trong túi ra, cho Chu Hạo nhìn: “Cậu xem, dù tớ chưa tròn mười tám, nhưng tớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hoc-to-se-cho-cau/274965/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.