Đường núi xóc nảy, ven đường thỉnh thoảng có đàn bò hoặc đàn dê con cùng thôn dân đi ngang qua, đứng ở giao lộ ngắm nhìn.
Xe đi chậm lại, gặp khúc cua, phải ấn còi để dò đường. Khương Nghiên cầm lái, ngựa quen đường cũ, Lục Lẫm ngồi trên ghế phó lái, không nói một lời.
Nhưng sau xe lại rất náo nhiệt, Tiểu Uông và bọn Vân Thái trò chuyện vô cùng vui vẻ, Vân Thái đang dạy Tiểu Uông dùng máy ảnh: "Đây là dấu gạch chéo tự động điều chỉnh tiêu điểm, nó sẽ tự động điều chỉnh tiêu điểm và xung quanh tiêu điểm, dấu gạch chéo sẽ thay đổi tùy từng khung ảnh, nhưng không bằng nút hỗ trợ chức năng bên cạnh, nó sẽ điều chỉnh tiêu điểm dễ dàng hơn, thế nên khi chúng ta muốn chụp ảnh một đám đông, sẽ phải sử dụng nút hỗ trợ điều chỉnh tiêu điểm bên cạnh."
Tiểu Uông cái hiểu cái không cầm máy ảnh lên: "Phải chú ý nhiều như vậy à, trước đây tôi cứ nghĩ chỉ cần chụp một cái là xong việc rồi."
Hạ Vi ngồi bên cạnh nhắc nhở: "Cậu cẩn thận một chút, đừng để bị va đập, nhìn ống kính này, cậu mà làm hỏng thì phải bán thân bồi thường đấy."
"Sao tôi dám để chuyện đó xảy ra, cho dù tôi bán thận cũng không thể bán thân, tôi là người có nguyên tắc đấy!"
Vân Thái che miệng cười trộm, Tiểu Uông thấy thế, trong lòng cũng hân hoan rạo rực, gò má hai bên ửng hồng.
Thừa dịp mọi người nói chuyện vui vẻ, Lục Lẫm hỏi cô: "Sao không trả lời tin nhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hoan-xuan-phong-luu-hoa/2365046/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.