Bây giờ đã là cuối thu, bóng đêm ghé thăm trần gian rất sớm.
Quảng trường Vạn Đạt, lúc này đang là giờ cao điểm ăn cơm, không ngừng có người ra vào khu trung tâm thương mại, náo nhiệt, ấm áp, sôi động.
Trước cửa rạp chiếu phim có một tấm poster nổi《Án mang trên tàu tốc hành Phương Đông》, lắp thành một toa tàu phức tạp, trong toa tàu có hình nhân vật chính, pho bày nhiều tạo hình khác nhau, thể hiện phong cách của thế kỷ hai mươi.
Mà bên trái tấm poster, có một người phụ nữ đang đứng, áo gió dài rộng, bên trong mặc một cái áo mỏng manh kết hợp với quần soóc, tất chân phác họa đôi chân thon dài thẳng tắp của cô, ống của đôi bốt cao đến đầu gối, gót giày nhỏ dài, khiến cô lộ vẻ cao gầy.
Một đôi tình nhân nhỏ đi qua Khương Nghiên.
"Anh nhìn cái gì vậy."
"Anh có nhìn gì đâu."
"Còn nói không nhìn gì, ánh mắt dán chặt lên người ta thế kia."
Khương Nghiên lấy điện thoại ra, nhấn vào camera selfie, lấy poster làm bối cảnh, tự chụp cho mình vài tấm hình, trượt mấy cái, chọn một tấm đẹp nhất, chuẩn bị gửi cho Lục Lẫm.
"Anh Lục Lục, em đã đến rồi."
Tin nhắn đã soạn xong, ngón trỏ Khương Nghiên giơ trên màn hình, nhưng chậm chạp không đặt xuống. Cô nhìn đồng hồ, bây giờ là sáu giờ ba mươi, cách thời gian hẹn, còn nửa giờ.
Hay là... Không nên quấy rầy anh ấy, nhỡ đâu anh ấy đang lái xe thì sao.
Khương Nghiên xóa tin nhắn đi, chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hoan-xuan-phong-luu-hoa/2365011/chuong-19-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.