Khương Vân nhìn bức ảnh này hồi lâu, có chút xuất thần.
Lúc Lục Niệm Chi đem bức ảnh này gửi cho nàng, nàng cảm thấy thật xấu hổ, thậm chí không thèm nhìn nó, bây giờ khi nhìn thấy trong tập sách, nàng đột nhiên cảm thấy bức ảnh được chụp rất tốt, có rất ý vị.
Nàng trong ảnh đang nằm nghiêng, lộ ra tấm lưng trần trắng nõn, xương bướm hai bên hiển lộ, rãnh sống lưng ở giữa toát lên vẻ gợi cảm, ánh đèn trong phòng mờ nhạt tương tự màu sắc những thước phim xưa cũ.
Thiết kế trang trí hiện đại chạm với bầu không khí cổ xưa thoạt nhìn có vẻ xung đột nhưng trên thực tế lại dung hợp rất tốt.
Người trên giường chính là người mà nhiếp ảnh gia đã nghiện bao nhiêu năm nay, cô đối với nàng từ rất sớm đã có tơ tình, tình yêu cùng tưởng niệm từ lâu đã bén rễ, chôn sâu, một ngày nào đó sẽ phát triển đâm chồi nảy nở, rốt cục cũng có một ngày có được khởi đầu mới.
Khương Vân đóng tập sách đặt lại bên cạnh TV, sau đó đi vào bếp dọn cơm, đầu tiên bưng cơm ra sau lại bưng ra hai bát canh cá diếc.
Làm xong những thứ này vừa lúc Lục Niệm Chi mở cửa vào nhà.
Người này vội vã về nhà sau khi xong việc, hôm nay cô đi bàn chuyện làm ăn nên mặc một bộ tây trang kaki, vừa bước vào cửa đã đổi giày cao gót, cởi ra áo khoác ngoài.
"Em tới khi nào?", Lục Niệm Chi hỏi, để túi xách xuống.
Khương Vân nói: "Không lâu lắm, khoảng một tiếng".
Lục Niệm Chi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hoan-niem-vui-moi/1172651/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.