Hoắc Hằng không thèm đợi Châu Tận Hoan trả lời đã cúp máy, Châu Tận Hoan định nói hai câu, đầu dây bên kia chỉ truyền đến tiếng "tút tút".
Thấy anh buông ống nghe xuống, Nguyên Minh liền đến hỏi thế nào rồi.
Châu Tận Hoan bất lực nói: "Cậu ta bảo muốn tới đây."
Nguyên Minh vò đầu bứt tóc, lại quay về bên tường ngồi xuống đợi tiếp. Khoảng hai mươi phút sau, mọi người thấy xe của Hoắc Hằng lái vào trong hẻm. Đỗ xe xong, Nguyên Minh lật đật ra đón hắn: "Cậu ba ạ."
Hoắc Hằng đeo khẩu trang màu trắng, chỉ lộ ra mỗi đôi mắt. Châu Tận Hoan đứng ở bốt điện thoại đối diện, Hoắc Hằng vẫy chào anh từ xa. Hắn đi xem Nguyên Minh chọn giường ra sao trước đã.
Nguyên Minh đi theo, thấy hắn ho hai tiếng bèn hỏi hắn đã đỡ cảm chưa. Hoắc Hằng không cất tiếng, xem giường xong thì bảo: "Chọn giường kỹ càng đấy, đệm cũng êm vừa phải."
Nguyên Minh được khen ngợi lại không lấy làm vui vẻ, chỉ không hài lòng mà lẩm bẩm: "Phải ạ, tôi đã lựa chiếc tốt nhất đúng theo yêu cầu của cậu ba. Hai chiếc giường đắt như thế mà ông chủ Châu còn không thích, chẳng biết anh ta đang nghĩ cái gì nữa."
Hoắc Hằng bảo cậu ta: "Không phải anh ấy không thích, chẳng qua là anh ấy ngại nhận đồ của người khác vô cớ mà thôi."
Nguyên Minh bĩu môi, không thèm nói thêm điều gì nữa. Hoắc Hằng thấy Châu Tận Hoan đi đến, vừa tới gần hắn là anh hỏi ngay: "Sao cậu lại đeo khẩu trang? Cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-hoan-lam-quang-hi/2930510/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.