Edit:  
Giữa trưa, Tần Lãng cùng ba mình quay về nhà, từ xa đã nhìn thấy trước cửa có một bóng người đang đứng. 
Đợi Tần Tư Thanh và Tần Lãng đến gần, người kia mới xoay người lại. Là Hạ Hiểu Lê. 
Tần Tư Thanh thay Tần Lãng phủi sạch tuyết trên áo lông, nhìn Hạ Hiểu Lê thản nhiên cười cười, “Tìm tiểu Lãng à?” rồi nói với Tần Lãng: “Ba ba đi vào trước nấu cơm, khi nào xong sẽ gọi con vào.” 
Sau khi Tần Tư Thanh vào nhà, Tần Lãng cùng Hạ Hiểu Lê đứng ở cửa trầm mặc nhìn nhau một hồi, cuối cùng vẫn là Tần Lãng đem không khí trầm mặc này đánh vỡ trước, “Cậu tìm tôi có chuyện sao?” 
Hạ Hiểu Lê cúi đầu, “Ừ.”  
“Vậy cậu nói đi!” Tần Lãng không ngừng chà chà tay. 
“Cậu thật sự không thích tớ sao?” Hạ Hiểu Lê nhìn Tần Lãng. 
Tần Lãng kiên định gật gật đầu, “Ừ.” 
Hạ Hiểu Lê trầm mặc trong thoáng chốc, sau đó nói: “Kỳ thật cũng không có chuyện gì quan trọng, tớ chỉ muốn hỏi rõ ràng thôi. À mà tớ cũng mới vừa trở về quê, tiện đường nên ghé qua đây thăm cậu luôn. Ân...... Hiện tại không có chuyện gì rồi, tớ đi trước đây.” 
Nói xong Hạ Hiểu Lê liền xách theo hành lý xoay người rời đi, Tần Lãng vừa muốn mở miệng gọi cô lại, giúp cô xách hành lý một đoạn. Nhưng nghĩ nếu đã chia tay thì không nên làm những hành động thân thiết như vậy, vì thế Tần Lãng dứt khoát không bước tới nữa, “Hạ Hiểu Lê, tôi thật lòng xin lỗi cậu, cậu muốn ghét tôi thì cứ ghét đi!” Đông tác 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-gia-phu-tu/1615649/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.