“Ba định đi đâu?” Tần Lãng nhìn ngoài cửa sổ, phát hiện lộ trình có chút không đúng, đường này giống như không phải đi về nhà. 
Tần Tư Thanh không nói bất kì lời nào, xe đến trước một khách sạn thì dừng lại. Sau khi đưa chìa khóa cho nhân viên phục vụ lái xe vào bãi, Tần Tư Thanh nắm lấy tay Tần Lãng nhanh chóng đi đến phòng trọ. 
Lúc ở trong trong thang máy, Tần Lãng bất tri bất giác có chút hoảng hốt, ba ba thực sự đã sinh khí rồi đi? 
Cửa mở, Tần Lãng vừa lui về phía sau, vừa mạnh miệng nói: “Con muốn về nhà!” 
Tần Tư Thanh quay đầu nhìn cậu, một câu cũng chưa nói, đem Tần Lãng ôm lấy, đặt lên trên vai khiêng vào phòng. 
Tần Lãng sợ tới mức kêu to, “Người buông con ra!” 
Tần Tư Thanh mở cửa phòng ngủ ném Tần Lãng lên giường, nâng tay tháo caravat, tiếp đến lại cởi áo của chính hắn. 
Tần Lãng mở to hai mắt nhìn, “Ba...... Ba ba......” Cậu lúc này đã bị dọa cho vô cùng sợ hãi, từ trên giường nhảy dựng lên, “Người muốn làm gì?” 
Tần Tư Thanh đi qua, nữa người trên trống không híp mắt nhìn Tần Lãng, “Con nói đi ba muốn làm cái gì, hả?” 
Sắc mặt Tần Lãng nháy mắt trắng bệch, cậu rung môi đảo mắt nhìn chung quanh, lúc thấy cánh cửa cậu liền vắt chân lên cổ muốn chạy trốn. 
Một tay Tần Tư Thanh ôm chặt lấy eo Tần Lãng đặt cậu dưới thân, “Vốn ba không nghĩ thương tổn ngươi, chờ thêm một thời gian nữa, tái kiên nhân một chút. Nhưng tại sao con lại không chịu nghe lời 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-gia-phu-tu/1615642/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.