Cô giáo Dương đã hai ngày không lên lớp, nghe nói là bị bệnh, xin nghỉ phép vài hôm.
Đến cuối tuần, Tần Tư Thanh nói muốn dẫn Tần Lãng đến thăm cô Dương, Tần Lãng nhất quyết không chịu đi, trong tay nhóc cứôm khư khư trái bóng rổ, vốn hôm nay cậu đã hẹn với nhóm Phó Tư Bác, Tào Đông Đông và vài người khác đi chơi bóng.
“Mấy năm nay cô Dương đều đối với con rất tốt cũng không thể trắng trợn phủi sạch sự giúp đỡ của người ta được.” Tần Tư Thanh phù phù thổi kính mắt, rồi đem xe đẩy ra ngoài, Tần Lãng mày long thật cao: “Vậy phải làm sao cho được chứ? Chẳng lẽ ba còn muốn lấy thân báo đáp cho người ta thì mới chịu hả? Chúng ta cũng không ép bức gì côấy, là côấy tự làm thôi. Còn nữa, ba tại sao không thèm hỏi ý kiến con có nguyện ýđi hay không nữa.” Tần Lãng hừ một tiếng, “Dù sao tất cả mọi chuyện đều do ba gây ra hết!”
“Thực không đi?” Tần Tư Thanh hỏi, Tần Lãng xoay người tính bỏđi, “Không đi, không đi đâu hết!”
“Vậy ba đi một mình.” Tần Tư Thanh cũng không thèm khuyên cậu nữa.
Thấy Tần Tư Thanh sắp đi mất, Tần Lãng mới đi vài bước đã vội xoay người lại, “Không cho người đi!”
Cậu đem trái bóng rổ ném qua, vịnh chặt lấy phần yên xe, mặt đã có chút nóng nảy quẩn bách, mất một lúc suy nghĩ Tần Lãng mới vội đưa ra một lý do giữ chân Tần Tư Thanh lại: “Con hôm nay có rất nhiều bài tập về nhà phải làm, mà có rất rất rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-gia-phu-tu/1615630/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.