Chương trước
Chương sau
“Ừm.” Hướng Thu Vân cũng không để trong lòng, “Nếu cậu thích, thì nói ra, chúng ta sẽ cạnh tranh công bằng!”
Cô nhìn móng tay vừa làm, không quá hài lòng, bảo chị gái làm móng tháo xuống, đổi một kiểu khác cho cô.
“Ta đối với anh Vũ Hào chỉ là. . . ngưỡng mộ mà thôi, anh ấy rất lợi hại.” Giang Hân Yên cũng không rõ vì sao lại nói như vậy, nhưng cô không muốn để Hướng Thu Vân biết, coo cũng thích anh Vũ Hào.
Hướng Thu Vân gật đầu tán thành, “Anh ấy đúng là rất lợi hại! Học giỏi, đẹp trai, đánh nhau còn giỏi hơn, bây giờ cũng đã vào công ty bắt đầu học tập! Đứa trẻ của bọn tôi sau này chắc chắn sẽ thông minh anh ấy, ôi, Giang Hân Yên, đến lúc đó cậu làm mẹ nuôi cho con của bọn tôi đi!”
Giang Hân Yên thấp thỏm lên tiếng, cảm thấy trong lòng không thoải mái khi nghe những lời này.
“A, đúng rồi!” Hướng Thu Vân bỗng nhiên ngẩng đầu, “Nếu cậu thích Hạ Vũ Hào, cứ nói thẳng, nếu chờ đến lúc tôi thành công theo đuổi anh ấy, cậu mới nói, đến lúc đó thì. . .”
Không chờ cô nói xong, Giang Hân Yên nhẹ nhàng ngắt lời, “Sẽ không đâu. Cậu là bạn thân của tôi, sao tôi lại thích cùng một người với cậu chứ?”
Tinh thần cô căng thẳng, nhưng Hướng Thu Vân vẫn là vẻ mặt không tim không phổi, “Hà hà… Cậu đừng căng thẳng, tôi cũng chỉ nói vậy thôi.”
Sau khi hai người làm móng coi như đã xong, Hướng tHu Vân nghe điện thoại, sắc mặt chợt biến, cầm túi chạy ra ngoài.
“Hạ Vũ Hào đánh nhau với người ta, bọn họ ít người, tôi qua đó đây…”
Tiếng nói vừa dứt, đã không thấy bóng dáng đâu.
Giang Hân Yên đứng lên, câu ‘tôi cũng đi’ kẹt lại cuống họng, lên không được, xuống không xong, cứ như nghẹn trong cổ họng, vỗ cùng khó chịu.
Cô cũng muốn như Hướng Thu Vân đến hỗ trợ cho Hạ Vũ Hào, nhưng lần trước cô chỉ nói giúp Hướng Thu Vân vài câu với người khác, liền bị ba và ông gọi đến nói chuyện, bảo cô phải nàng chú ý hình tượng, ở bên ngoài cô cũng là bộ mặt của toàn bộ nhà họ Giang…
“Em không đi sao, cô bé xinh xắn?” Chị gái làm móng hỏi.
Giang Hân Yên lắc đầu, lại ngồi xuống.
Từ nhỏ, dưới sự dạy dỗ nghiêm khắc, cô không được phép tham dự vào mấy chuyện đánh nhau, hơn nữa người trong nhà cũng sẽ cho cô làm mấy việc đó.
Sau khi làm móng xong, Giang Hân Yên tính tiền, về lớp học.
An Thi Kiều và Dương Lan đã đến, đang nói chuyện, thấy cô vào, liền đi tới, “Hân Yên, Hướng Thu Vân vừa mới giúp Hạ Thiếu đánh nhau, khiến bản thân phải vào bệnh viện. Có muốn cúp tiết học tối nay đến thăm cậu ấy không?”
Giang Hân Yên kinh ngạc nói: “Bệnh viện?”
Lúc này mới bao nhiêu tuổi chứ, Hướng Thu Vân sao lại bị thương đến mức nằm viện rồi?
“Đúng vậy. Có người đánh Hạ Thiếu, Hướng Thu Vân liền đỡ cho người ta một gậy, bị đám lưu manh kia làm bị thương, Hạ Thiếu đoạt lấy chiếc mô tô, chở cậu ấy đi bệnh viện.”
Giang Hân Yên cuối cùng vẫn không tới bệnh viện, yêu cầu của người nhà đối với cô rất cao.
Cô không muốn trốn học, khiến giáo viên có ấn tượng xấu, chờ sau khi tự học buổi tối kết thúc, lại đến thăm Hướng Thu Vân vậy.
An Thi Kiều và cùng Dương Lan không chờ được, vừa hay hai người cũng không muốn học, liền đến bệnh viện thăm.
Sau khi tự học buổi tối kết thúc, Giang Hân Yên mua một giỏ trái cây, để tài xế trong nhà đưa cô đến bệnh viện.
Lúc cô định gõ cửa thì thấy Hạ Vũ Hào quay lưng về phía cô, đút cháo cho Hướng Thu Vân. So với lúc bình thường vẻ đạm mạc thường thấy, anh lại mang theo một vẻ dịu dàng khó phát hiện.
***
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.