Tiểu Lục thầm than trong lòng, đúng là không phải việc của họ, căn bản không cần quan tâm mấy thứ sổ sách này! Nhưng Hạ Vũ Hào làm sổ sách bị tiêu hủy, vậy mà đến y nói xin lỗi cũng không có. 
 Tâm tư của cậu hai Hạ Vũ Hào khẽ lay động, với sự hiểu biết của ông đối với chuyện này, nói không còn có cơ hội xoay chuyển, “Vũ Hào?” 
 “Sổ sách không bị tiêu hủy mà đang nằm trong tay cháu.” Ngay từ đầu anh đã đoán được bộ trưởng Trâu sẽ để tay sai tiêu hủy chứng cứ, nên đã sắp xếp nhiều người đảm bảo sổ sách sẽ không xảy ra việc gì. 
 Lạch cạch! 
 Đã một ngày Tiểu Lục chưa ăn cơm, vốn đang ăn hộp cơm cầm trong tay, nghe thấy lời này, hộp liền rớt xuống đất, “Con mẹ nó?!” 
 Sổ sách thế mà vẫn còn à?! 
 Cơm bên trong hộp bắn tung tóe lên người cậu hai Hạ Vũ Hào, nhưng lúc này ông cũng không thèm để ý tới việc này. Ông cười sang sảng, vỗ vai Hạ Vũ Hào vài cái, “Làm tốt lắm, làm tốt lắm Vũ Hào!” 
 Họ rẽ vào một con đường, trước tiên đi lấy sổ sách, sau đó mới đến tòa thị chính.Hai đội điều tra trung ương vì vụ án của bộ trưởng Trâu cũng đến, phòng họp người ngồi chật ních. 
 Đám người định chỉ trích Hạ Vũ Hào vì sổ sách bị thiêu hủy, hơn nữa năm tên được sai đến giết anh cũng đã chết, hiện tại nhân chứng vật chứng đều không có, muốn bắt bộ trưởng Trâu là rất khó. 
Nhưng trước khi bọn họ kịp buông lời chỉ trích, cậu hai Hạ Vũ Hào 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-doc-luong-duyen/688397/chuong-945.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.