Chương trước
Chương sau
Cô còn giấu anh trai và chị dâu mình chuyện này!
Yết hầu Hạ Vũ Hào di chuyển, đáy mắt đầy ý lạnh, đột nhiên có chút dự cảm không tốt.
Anh nghe bộ trưởng Trâu tiếp tục nói: “Hạ tổng không trả lời là không tin tôi sao?” Ông cười hai tiếng, thân thiết nói: “Đúng lúc cô Hướng làm khách ở chỗ tôi, Hạ tổng có muốn đến không?”
“!” Con ngươi Hạ Vũ Hào co lại, mí mắt không nhịn được nháy lên: “Hướng Thu Vân chết rồi, anh trai cô ấy còn tự mình đưa đi hoả táng.”
Anh không đoán được bộ trưởng Trâu đang âm mưu gì hay là biết Hướng Thu Vân không chết.
Hướng Quân không nghe thấy bộ trưởng Trâu nói gì, nhưng anh ta nghe anh nói như vậy cũng đoán được, vẻ mặt lập tức khó coi.
“Tôi hiểu ý của Hạ tổng, người chết không thể sống lại, chuyện này chắc chắn không có gì để nói.” Bộ trưởng Trâu nói ra: “Chẳng qua trước đó cô Quan Tương tìm cậu mấy lần, chắc cậu biết nhỉ?”
Hạ Vũ Hào nhíu mày, có thể nhắc đến Quan Tương, chứng tỏ bộ trưởng Trâu đã biết.
Đối phương nói tiếp chứng minh suy đoán của anh: “Hiện trường tai nạn đã như vậy, sao mặt ngọc và lá thư có thể còn nguyên vẹn chứ? Cho nên chỉ có thể một tình huống, lá thư được viết sau đó, lúc ấy mặt ngọc không ở hiện trường.”
“Mà cho dù thái độ của cậu không tốt nhưng cô ta vẫn tìm cậu nhiều lần nói chuyện rửa tiền. Chẳng lẽ Hạ tổng không nghi ngờ vì sao cô ta tốt với cậu sao? Quan Tương, Tương Quan, đồng âm với Hướng Thu Vân.”
Ông ta đã nói đến đây thì chứng tỏ đã biết Hướng Thu Vân còn sống, mà không phải là đoán mò.
Hạ Vũ Hào cũng không giả ngốc, trầm giọng nói: “Những điều này chỉ Hướng Thu Vân còn sống, sao chứng minh được cô ấy đang ở trong tay ông chứ?”
Anh cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng giọng nói vẫn run rẩy.
Từ lúc anh biết Hướng Thu Vân còn sống thì vẫn kiềm chế không đi tìm cô, cũng không nói cho bất cứ ai, anh sợ uy hiếp sự an toàn của cô!
Không nghĩ tới cuối cùng bộ trưởng Trâu vẫn phát hiện ra!
“Bộ trưởng Trâu không nói lời nào, tôi có thể hiêu là cô ấy không ở trong tay ông không?”
Bộ trưởng Trâu không thể đánh rắn động cỏ, nếu ông ta dám nói thì có nghĩa đã nắm Hướng Thu Vân ở trong tay, nhưng Hạ Vũ Hào vẫn ôm hy vọng.
Bộ trưởng Trâu: “Nếu cô ta không ở trong tay tôi thì tôi cần gì phải nói như vậy? Nếu cậu cho người bảo vệ cô ta, chẳng phải là tôi gậy ông đập lưng ông sao? Nếu cậu vẫn không tin thì có thể nhìn tin tức, tôi cho cậu chút thời gian.”
Hạ Vũ Hào cũng không hỏi tin tức là gì, anh nghe xong thì lập tức chạy lên lầu.
Hướng Quân vội vã đi theo sau anh: “Cậu đi đâu vậy? Có phải em gái tôi xảy ra chuyện rồi không?”
Trong thư phòng có máy tính, Hạ Vũ Hào dùng vai kẹp điện thoại nhanh chóng khởi động máy, lên mạng xem tin tức.
« Trên đường lớn có hơn mười người giành nhau một cô gái, trước mắt cô gái này đã mất tích, cảnh sát đang điều tra»
Anh mở vào, vội vàng nhìn thoáng qua.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.