Chương trước
Chương sau
Nhưng cho dù là tin tức tốt gì cũng không còn ý nghĩa gì với bọn họ, dù sao Thu Vân đã không còn.
Không chỉ hai người bọn họ mờ mịt, phó tổng giám đốc Lý càng khó hiểu.
Mấy ngày nau Hạ tổng còn dáng vẻ con ma men, thậm chí không đến công ty, biệt thự cũng không dọn dẹp, các vỏ chai rượu khác nhau nằm ngổn ngang.
Nhưng hôm nay trên mặt đất không chỉ không có vỏ chai rượu, mà sắc mặt Hạ tổng không tệ. . .
Chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì đó mà anh ta không biết sao?
Lúc mấy người hoang mang thì Hạ Vũ Hào sửa sang lại quần áo đi về phía phó tổng giám đốc Lý, lạnh lùng nói: “Tôi lấy được chứng cứ anh rửa tiền, kinh ngạc không?”
Hướng Quân và Lâm Quỳnh Chi cứng đờ, người đứng sau là phó tổng giám đốc Lý?
Phó tổng giám đốc Lý: “! ! !”
Anh ta không có rửa tiền!
Khó trách hôm nay tâm trạng của Hạ tổng đột nhiên tốt như vậy, cũng không phải Hạ tổng bước ra khỏi cái chết của cô Hướng mà là. . . Mà là bị bệnh tâm thần?
“Người kia là anh ta à?” Hướng Quân đi tới, hai mắt đỏ ngàu, chỉ có một câu mà thôi nhưng nói ra vô cùng khó khăn.
Lâm Quỳnh Chi cũng đỏ mắt, người đứng sau đã phá tan cả nhà họ Hướng! Mẹ chồng và Thu Vân chết, ba chồng là người thực vật, còn cô ta là người tàn tật cũng do người kia ban tặng!
Ánh mắt đầy thù hận của ba người nhìn phó tổng giám đốc Lý, anh ta run rẩy. Anh ta khó khăn nuốt nước miếng, vội vàng nói: “Hạ tổng, trong chuyện này có hiểu lầm. . . Tôi. . .”
Anh ta nhìn Hạ Vũ Hào lấy ra một máy nghe lén và camera siêu nhỏ trên người mình, con mắt trợn to, không nhịn được chửi bậy, sắc mặt trở nên trắng bệch.
“Hạ tổng, tôi cũng không biết vì sao những thứ này ở trên người tôi? Không phải tôi làm, anh tin tôi đi! Anh không tin tôi cũng được, cho tôi một ngày. . . Không, nửa ngày là được, tôi nhất định sẽ bắt được người kia!”
Phó tổng giám đốc Lý toát mồ hôi, vẻ chín chắn đã sớm biến mất, chỉ còn lại hốt hoảng.
Hướng Quân nổi gân xanh, đáy mắt đầy hung ác.
“Anh đừng kích động, có lẽ. . .” Lâm Quỳnh Chi sợ anh ta quá xúc động nên khuyên anh ta, nhưng cô ta vừa nói thì bị cắt ngang: “Anh biết, chờ mọi chuyện rõ ràng rồi nói.”
Lúc anh ta nói câu nói này thì ánh mắt như dao nhìn phó tổng giám đốc Lý, nhưng không kích động đánh nhau như bình thường.
Lâm Quỳnh Chi khẽ thở dài, vừa vui mừng lại có chút đau lòng. Trải qua nhiều chuyện như vậy, Hướng Quân không muốn thay đổi cũng không được, nếu mẹ chồng và Thu Vân còn sống thì nhất định sẽ rất vui vẻ.
Phó tổng giám đốc Lý giải thích nửa ngày vẫn không được,vẻ mặt trắng bệch.
Nhưng Hạ Vũ Hào không giống như tưởng tượng của anh ta, không hỏi vì sao anh ta làm như thế mà cầm camera siêu nhỏ và máy nghe lén, lạnh lùng nói: “Ông sẽ hối hận vì đã sống trên đời này.”
Anh nói xong thì ném camera siêu nhỏ và máy nghe lén xuống đất, sau đó giẫm nát.
Cho dù người kia là bộ trưởng Trâu, anh cũng sẽ khiến ông ta sống không bằng chết!
“Hạ tổng, tôi. . .” Phó tổng giám đốc Lý thấy vậy thì tâm trạng vô cùng phức tạp.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.