Từ khi Hạ Vũ Hào tỏ tình với cô, Hướng Thu Vân chưa từng nhìn thấy ánh mắt của anh như vậy. Môi cô run rẩy, đè xuống sự chua xót trong lòng, chật vật thu tay lại.
“Nói đi.” Hạ Vũ Hào thu tầm mắt lại, không nhìn cô, chỉ lạnh lùng nói.
Hướng Thu Vân biết anh lạnh lùng với cô bởi vì không biết cô là Hướng Thu Vân. Nhưng anh đối xử với cô như thế thì trong lòng vẫn đầy chua xót.
“Tôi vô tình nghe được tin tức từ một người bạn, nói có người muốn lợi dùng tập đoàn Hạ Thị để rửa tiền. Cho nên tôi mới tới đây tìm anh.”
Anh quá thông minh, cô không dám nói nhiều ở trước mặt anh, sợ bị anh phát hiện ra điều khác thường.
Phó tổng giám đốc Lý khốn khổ vì chuyện này mấy ngày nay, anh ta nghe xong thì không nhịn được hỏi: “Cô. . .”
Anh ta vừa nói một chữ thì Hạ Vũ Hào đã cắt ngang: “Tôi tốn nhiều người và tiền của như vậy vẫn không điều tra được, cô lại vô tình nghe được tin tức từ một người bạn sao?”
Anh ngửa đầu nhìn Hướng Thu Vân ăn mặt kín mít, ánh mắt dừng lại trên người cô.
Ánh mắt lạnh băng của anh làm cho lòng cô thêm nặng nề, ánh mắt lóe lên: “Chỉ là trùng hợp thôi.”
“À.” Hạ Vũ Hào cười lạnh một tiếng.
Trùng hợp?
Hay là cô có ý gì khác?
Hướng Thu Vân lộp bộp trong lòng một chút, cố cong môi, sau đó mới nhớ mình đeo khẩu trang nên anh sẽ không nhìn thấy.
Cô mấp máy môi, nhỏ giọng nói ra: “Nếu anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tan-doc-luong-duyen/688350/chuong-898.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.